NGÀY NÀY NĂM XƯA

Hôm nay mới tháng Ba. nhưng Ngày này năm xưa của chúng ta lại đón mừng và kính nhớ một vị thánh tử đạo tận tháng bảy. Chắc các bạn cũng không ngạc nhiên lắm, v́ trong tháng Ba này, có một ngày hết sức "trọng đại" không những đối với phụ nữ mà c̣n với tất cả chúng ta (v́ phụ nữ hết sức quan trọng mà phải không?). Vâng, ABBA xin dành đăng gương mẫu thánh nữ Lê Thị Thành như món quà nho nhỏ tặng cho tất cả những người phụ nữ Việt Nam trên trái đất này.

Xin chúc cho tất cả những người phụ nữ: bà, mẹ, chị, vợ, em gái, bạn gái… của chúng ta, và chúc chính Bạn (nếu bạn là phụ nữ) luôn luôn tràn đầy ân sủng Thiên Chúa Ba Ngôi và Mẹ Maria.

BBA kính chúc.

Ngày 12/07/1841 - Thánh Anê LÊ THỊ THÀNH (Bà Thánh ĐÊ)
Trong lịch sử Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, số chị em phụ nữ góp phần xương máu làm chứng đức tin không phải là ít. Tuy nhiên, tinh thần kiên cường bất khuất v́ đức tin Kitô giáo của Thánh nữ Anê Lê Thị Thành là một gương mẫu hiếm có.
Anê Lê Thị Thành sinh khoảng năm 1781 tại làng Bái Điền, Yên Định, Thanh Hóa. Từ nhỏ, cô Thành đă theo mẹ về quê ngoại ở Phúc Nhạc, một giáo xứ lớn nay thuộc địa phận Phát Diệm, Ninh B́nh. Năm 17 tuổi, cô lấy chồng là người cùng xă, sinh hạ được hai trai và bốn gái. Tục lệ địa phương thường gọi cha mẹ bằng tên người con đầu ḷng, v́ thế mới có tên ông Đê, bà Đê.
Hai ông bà sống hiền lành đạo đức, rất quan tâm đến giáo dục con cái. Chính bà Đê đă dạy con cái đọc chữ và học giáo lư, dạy cách tham dự thánh lễ và xưng tội rước lễ. Bà luôn nhắc nhở không để con cái biếng nhác việc xưng tội. Khi con cái lập gia đ́nh, bà thường dến thăm và khuyên bảo những lời tốt lành: "Hai con hăy sống ḥa hợp, an vui, đừng để ai nghe chúng con căi nhau bao giờ." Bà thật là một tấm gương sáng về đạo hạnh cho các bà mẹ Công Giáo.Ông bà có ḷng bác ái hay thương giúp người, nhất là trọng kính và sốt sắng giúp đỡ các linh mục gặp khó khăn trong thời cấm đạo, dành một khu nhà đặc biệt để các linh mục thừa sai trú ẩn. Chính đức ái đó đă đưa bà đến phúc tử đạo.

Tháng 3/1841 đời vua Thiệu Trị, có bốn linh mục hiện diện tại làng Phúc Nhạc. Được mật báo, chính quan đích thân chỉ huy lính đột xuất bao vây làng Phúc Nhạc vào đúng sáng ngày lễ Phục Sinh (14/4/1841). Một cha sang vườn nhà bà Đê trốn, nhưng quân lính đă trông thấy cha chạy qua vườn nhà bà Đê, nên họ bắt cha và bà, chủ nhà.
Chính quan Tổng đốc Trịnh Quang Khanh nổi tiếng "Hùm xám tỉnh Nam" (Nam Định) cũng đành bất lực trong việc thuyết phục bà chối đạo. "Tôi chỉ tôn thờ Thiên Chúa, không bao giờ tôi bỏ đạo Chúa muôn đời…". Đó là lời đáp xác tín của bà Đê trước công trường khi quan bắt bà chối đạo. Quan truyền đánh đ̣n bà, lúc đầu bằng roi, sau dùng củi lớn quật vào chân, nhưng bà không nản ḷng. Bà Đê vẫn một ḷng trung kiên trong những lần thẩm vấn tiếp theo, dù bị quân lính vừa đánh vừa lôi bà qua Thánh Giá, dù bị chúng túm tay áo lại rồi thả rắn độc vào trong áo. Khi bà bị quân lính vừa đánh vừa lôi bước qua Thánh Giá, bà sấp ḿnh xuống đất kêu lớn tiếng rằng: "Lạy Chúa, xin thương xót con, con không bao giờ muốn chối bỏ ḷng tin Chúa, nhưng v́ con là đàn bà yếu đuối, nên họ dùng sức mạnh để cưỡng bách con đạp lên Thập Giá." Bà Đê đă bị đánh đập tàn bạo đến nỗi thân h́nh bà đầy máu mủ. Tuy vậy, bà vẫn vui vẻ, và c̣n muốn chịu khó hơn nữa. Bà đă thể hiện trọn vẹn mối phúc thứ tám: "Tin yêu Chúa Tể muôn trùng, tan vàng nát ngọc chữ trung một ḷng."
Bị giam trong ngục, con gái đến thăm thấy y phục bà loang lổ máu th́ khóc nức nở, bà an ủi con bằng những lời tràn trề lạc quan: "Con đừng khóc, mẹ mặc áo hoa hồng đấy, mẹ vui ḷng chịu khổ v́ Chúa Giêsu, sao con lại khóc?". Và bà khuyên các con coi sóc việc nhà, giữ đạo sốt sắng và cầu nguyện cho bà vác Thánh Giá Chúa đến cùng. Ngoài những cực h́nh tra tấn nặng nề và ăn uống kham khổ, bà c̣n phải chịu thêm nỗi đau đớn của bệnh kiết lỵ…
Trong giờ hấp hối, người ta thường nghe bà cầu nguyện: "Lạy Chúa Chúa đă chịu chết v́ con, con hết ḷng theo Thánh ư Chúa. Xin Chúa tha mọi tội lỗi cho con." Bà Anê Đê đă về nhà Cha trên trời trong tinh thần thánh thiện ngày 12/07/1841, sau 3 tháng bị giam cầm hy sinh v́ đức tin. Bà hưởng thọ 60 tuổi…
Ngày 2/5/1909, ĐGH Piô X đă suy tôn chân phước cho bà. Bà Anê Lê Thị Thành xứng danh là gương mẫu và là Bổn mạng các bà mẹ Công Giáo Việt Nam.

TAMINHNGO (Trích từ Thiên hùng sử 117 Hiển thánh tử đạo Việt Nam)


TÙY VÀO BÀN TAY CỦÛA AI
Trái bóng rổ trong đôi tay tôi chỉ giá chừng 19 đô la.
Nhưng trong đôi tay Michael Jordan giá những 33 triệu đô.
Tất cả tùy thuộc vào bàn tay của ai...
Trái bóng dă cầu trong đôi tay tôi chỉ chừng 6 đô.
Nhưng trong tay của Mark McGuire giá trị của nó lên tới 19 triệu đô.
Tất cả tùy thuộc vào bàn tay của ai…
Một cái chày đánh gôn trong đôi tay tôi th́ hầu như vô dụng,
Chứ trong đôi tay Tiger Wood,
Nó sẽ là chiếc cầu vươn lên Chức Vô Địch.
Tất cả tùy thuộc vào bàn tay của ai…
Một chiếc gậy trong đôi tay tôi,
cùng lắm cũng chỉ xua đuổi được một con thú rừng nào đó.
Nhưng trong bàn tay của Mô-sê,
chiếc gậy ấy có sức mạnh phân rẽ làn nước biển cả.
Tất cả tùy thuộc vào bàn tay của ai…
Chiếc ná trong tay tôi chỉ là một món đồ chơi.
Trong tay của Đa-vít,
Món đồ chơi ấy bỗng trở nên vũ khí mạnh mẽ vô song.
Tất cả tùy thuộc vào bàn tay của ai…
Hai con cá và năm chiếc bánh trong tay tôi
cùng lắm chỉ dọn được một, hai phần bánh ḿ kẹp cá.
Thế nhưng trong đôi tay Chúa Giêsu,
chúng làm cho hàng ngàn người no nê.
Tất cả tùy thuộc chúng nằm trong bàn tay của ai…
Những chiếc đinh nhọn trong đôi tay tôi
chỉ đủ đóng một cái chuồng chim nhỏ.
Nhưng trong đôi tay Chúa Giêsu,
những chiếc đinh ấy,
sẽ làm nên ơn cứu độ cho toàn thế giới.
Tất cả tùy thuộc vào bàn tay của ai…
Như bạn thấy đấy,
Tất cả mọi chuyện đều tùy thuộc vào bàn tay của ai...
Thế nên, mọi chuyện trong đời:
những mối quan tâm và khắc khoải,
những lo âu và sợ hăi, những ước mơ và hy vọng,
mọi người thân trong gia đ́nh,
mọi mối quan hệ gần xa của bạn,
cứ trao phó trong tay Thiên Chúa,
v́ chưng mọi sự đều tùy thuộc vào bàn tay của Người.
Tác giả: GF FLORESCA, Jesse S. J.
(Bản dịch của Nhóm Phục Vụ Hôn Nhân Gia Đ́nh, NTCT Sàig̣n)
Phạm Kỳ Phát gởi.
Anh em hăy ở lại trong t́nh thương của Thầy…
Một bé gái khoe với bà các búp bê của ḿnh.
Bà hỏi: "Cháu thích búp bê nào nhất?"
Bé gái nói: "Nhưng bà phải hứa sẽ không cười nếu cháu nói."
Bà em hứa. Cô bé liền nhặt lên con búp bê trông xấu xí nhất đám.
"Tại sao cháu lại thích nó nhất?" bà em hỏi.
Cô bé trả lời: "Bởi v́ con búp bê này cần cháu thương nó hơn những con xinh đẹp kia."

T́nh thương bé gái dành cho con búp bê phản ánh t́nh thương Chúa Giêsu dành cho chúng ta. Ngài yêu thương chúng ta bởi v́ chúng ta tội lỗi và cần t́nh thương của Ngài nhất.
T́nh thương Chúa Giêsu dành cho chúng ta và t́nh thương cô bé dành cho con búp bê tả tơi mời gọi tôi tự hỏi: Làm sao tôi có thể yêu thương nhiều hơn như Chúa Giêsu và cô bé?

Anh Tú (st)