Tết Trung Thu em đốt đèn đi chơi. Em đốt đèn đi khắp phố phường….

Trong chúng ta không ai là không biết đến câu hát ấy. Một Tết Trung Thu nữa lại về trên quê hương. Những con đường như đẹp hơn với muôn sắc màu lồng đèn, ḷng người như ấm áp hơn với những ngọn nến lung linh. Với trẻ em, hạnh phúc nhất là được cầm chiếc lồng đèn cùng bạn bè "đi khắp phố phường" hát ca. Trong khi trẻ em một số nơi chuẩn bị lồng đèn, đèn cầy và chương tŕnh vui chơi trong đêm Trung Thu, th́ ở một số nơi khác, bạn bè của các em đang phải ăn những bữa cơm nhạt nhẽo, ngủ những đêm dài lạnh lẽo không có cha hoặc mẹ bên cạnh mà không hiểu tại sao. Thậm chí có em vĩnh viễn sẽ không bao giờ c̣n biết đến được những niềm vui con trẻ.

Xin hăy dành Trung Thu này để cầu nguyện đặc biệt cho trẻ em, để trẻ em được là trẻ em……

TIN NGẮN
Chung quanh Tháp Đôi New York, có nhiều trường học. Và nhiều học sinh có cha mẹ làm việc ở Tháp Đôi. Nhiều em chứng kiến tận mắt hai ṭa tháp bốc cháy, rồi những xác người từ các tầng cao rơi xuống. Có em làm dấu Thánh Giá mỗi khi một người rơi xuống. Nhiều em khóc thét: "Mẹ em có chết không ?" Đêm đến, nhiều em khác không ngủ được.

Nhiều bậc phụ huynh trên khắp nước Mỹ phải đối đầu với vấn đề làm thế nào để hồi phục tinh thần cho con cái, khi chúng đă trải qua cảnh tượng kinh hoàng 11.9. Việc xảy ra là quá sức chịu đựng ngay cả đối với người lớn, nói ǵ đến trẻ con. Hậu quả lâu dài sẽ ra sao ?

( Theo New straits Times, Kuala Lumpur, 18.9.2001 )


Trường Tiểu Học Ketcham, chỗ của em Rodney Dicken hôm 12.9 bỏ trống. Rodney là một hành khách trên chuyến máy bay đă đâm xuống Lầu Năm Góc. Mặt bàn nơi em ngồi phủ khăn ba màu đỏ, trắng, xanh ( màu quốc kỳ Mỹ ). Một bó hoa đặt trên bàn.

Trong các trường tiểu học, học sinh hát những ca khúc về ḥa b́nh trong tiết học. Các lớp học Sử ở bậc trung học th́ cho học sinh thảo luận về hận thù và tự chế.

( Theo Washington Post, 14.9.2001 )


TRẺ EM TRONG VỤ KHỦNG BỐ 11.9
Vụ khủng bố xảy ra hôm 11.9 tại New York là một sự kiện đặc biệt đau buồn đối với trẻ em:
Bé gái 6 tuổi Mya Braker mất tích trong đống đổ nát của ṭa tháp Bắc của Trung tâm Thương mại Thế giới. Bé Juliana McCourt 4 tuổi thiệt mạng khi em là một trong số các hành khách có mặt trên chiếc máy bay Boeing đầu tiên đâm vào ṭa nhà WTC. Ba em bé khác là Rodney Dickens, Bernard Brown và Asia Cottom có mặt trên chiếc Boeing đâm vào ṭa nhà Bộ Quốc Pḥng Mỹ. Tất cả các em đều 11 tuổi. Hơn 2000 em bé trở thành những đứa trẻ mồ côi, v́ có cha mẹ chết trong các cuộc tấn công của bọn khủng bố. Con số này chưa kết thúc, v́ thống kê số người mất tích ngày càng tăng lên. Ngoài ra, người ta chưa biết hết số lượng con cái của công dân từ 64 nước thiệt mạng do tay bọn khủng bố .

Một nỗi buồn chung toàn thế giới: do cuộc khủng bố mà Hội Nghị Thượng đỉnh thế giới về trẻ em với sự có mặt của phần lớn các nguyên thủ quốc gia trên thế giới bị hoăn lại vô hạn định. Theo dự kiến, hội nghị này phải được tổ chức tại New York từ 19 – 21.9.2001.

MINH HẢO ( BBC )


Báo Phụ nữ, số 74, 26.9.2001.
Đức Giáo Hoàng thăm đất Hồi Giáo
Chuyến viếng thăm mục vụ của Đức Gioan Phaolô II tới Kazakstan diễn ra trong lúc thế giới đang ngột ngạt. Dĩ nhiên chính quyền Mỹ và các chính phủ đồng minh sẽ cẩn thận phân biệt rất rơ những kẻ khủng bố với thế giới Hồi Giáo nói chung. Nhưng trong hoàn cảnh cực kỳ căng thẳng này, t́nh cảm của người này và người nọ bị kích động dữ dội. Và sẽ có những người có ác ư muốn biến cuộc xung đột này thành sự đối đầu giữa Kitô giáo và Hồi giáo.

Bóng trắng của Đức Gioan Phaolô II đến thăm Kazakstan, một đất nước có đông tín đồ Hồi giáo, láng giềng của Afghanistan, như một cơn mưa mát ngọt giữa miền nắng hạn. Một cụ già mệt mỏi, một thân một ḿnh đi kiến tạo ḥa b́nh giữa bao nhiêu người đằng đằng sát khí, liệu có che chở nổi cho những ai có thể trở thành nạn nhân vô tội của chiến tranh? Nhưng Đức Thánh Cha cũng như Abraham, Ngài vẫn hy vọng bất chấp mọi tuyệt vọng.

Sự đón tiếp nồng hậu của chính quyền và nhân dân Kazakstan không phân biệt tôn giáo cho thấy rằng thật ra Đức Gioan Phaolô II không cô độc. Tất cả những người nghèo khó, người thấp cổ bé miệng, người tin ở Tin Mừng cũng cầu nguyện, cũng khát khao ḥa b́nh, công lư với ngài và cũng đóng góp phần nhỏ bé của ḿnh.

Xin hiệp thông với nhau trong nỗ lực ấy. Và xin cầu nguyện đặc biệt cho Giáo hội trong những nước đa số Hồi giáo. Xin cho các bạn trẻ ở đó t́m được Chúa và t́m được anh em ḿnh.

VIỆT AN


MỘT NGƯỜI ANH NHƯ THẾ
Có thể có ai đó đă biết câu chuyện này, nhưng người viết vẫn xin mạo muội được chuyển ngữ và gửi đến với mọi người một lần nữa, v́ câu chuyện đă gây ra sự xúc động lớn trong tâm hồn và đọng lại thành một điều ǵ đó cứ ở măi, ở măi…

Một người bạn của tôi tên Paul đă nhận được một món quà Giáng Sinh từ anh trai ḿnh là một chiếc xe hơi. Vào buổi chiều ngày lễ Giáng Sinh, khi Paul tan sở, có một cậu bé bụi đời đang ṿng qua ṿng lại mê mẩn ngắm nh́n chiếc xe mới bóng loáng. Cậu bé hỏi: "Đây là xe của ông à?"

Paul gật đầu. "Anh của tôi đă tặng tôi nhân dịp lễ Giáng Sinh đấy." Cậu bé sửng sốt "Ư ông là anh của ông đă tặng nó cho ông và tặng không cho ông à? Ôi, ước ǵ… ", cậu bé ngập ngừng.

Dĩ nhiên Paul biết cậu bé đang ước điều ǵ. Chắc chắn rằng cậu ta đang ước ḿnh cũng có được một người anh như thế. Nhưng những ǵ thằng bé nói đă khiến toàn thân Paul run lên.
"Cháu ước ǵ," thằng bé nói tiếp "cháu có thể trở thành một người anh như thế."
Paul nh́n cậu bé hết sức ngạc nhiên, rồi tự nhiên anh nói thêm "Cháu có muốn đi một ṿng trên xe của chú không?"
"Ồ có chứ, cháu thích lắm."

Chạy được một đoạn, cậu bé quay sang và với ánh mắt rạng rỡ, cậu bé nói "Chú ơi, chú có thể vui ḷng chạy tới trước nhà của cháu không?"
Paul mỉm cười. Anh nghĩ anh đă biết thằng nhóc đang muốn ǵ. Chắc nó đang muốn khoe với những người hàng xóm rằng nó đă về nhà bằng chiếc xe sang trọng như vậy. Nhưng một lần nữa, Paul lại lầm. "Chú có thể dừng ngay chỗ mấy cái bậc thang kia được không?" cậu bé hỏi.

Nó chạy nhanh lên những bậc thang. Chỉ một lát sau, Paul nghe thấy tiếng thằng bé đang quay trở ra, nhưng lần này nó đi không nhanh lắm. Nó đang cơng một đứa em bị liệt. Nó đặt em ngồi xuống những bậc thang, rồi một tay ôm em, một tay nó chỉ vào chiếc xe.
"Chiếc xe này nè Buddy, lúc năy anh đă nói với em đó. Anh của chú ấy đă tặng chú ấy làm quà Giáng Sinh và chú ấy không tốn một xu nào cả. Mai mốt anh cũng sẽ tặng cho em một món quà giống như vậy… rồi em sẽ có thể tận mắt nh́n thấy tất cả những món quà đẹp đẽ trong các cửa hiệu, tất cả những vẻ rực rỡ của lễ Giáng Sinh mà anh đă cố mô tả cho em."

Paul bước ra khỏi xe và bế cậu em trai đặt lên ngồi ở ghế trước. Thằng anh leo lên ngồi bên cạnh, ánh mắt rạng ngời. Và cả ba bắt đầu một chuyến đi chơi đáng nhớ.

Vào ngày lễ Giáng Sinh năm ấy, Paul đă hiểu được ư của Chúa Giêsu khi Ngài nói: "Cho th́ có phúc hơn là nhận… "

Dan Clark
NGUYỄN (Chuyển ngữ)