GIÓ VÀ BÃO

Quân khủng bố lái máy bay đâm vào tháp đôi WTC ở New York. Tai họa chưa từng có. Ai đã gieo gió khi nào khiến cho những hành khách vô tội trên 4 chiếc máy bay dân dụng và hơn 5.000 con người ở tháp đôi gặt một cơn bão lửa khủng khiếp như thế ? Đối lại, Mỹ huy động lực lượng khổng lồ bao vây Afganistan. E rằng trước khi khắc phục được nạn khủng bố, nhiều người vô tội sẽ chết. Có người gieo gió lại có người khác gặt bão.

Nay mai bão lửa sẽ ào xuống Afganistan. Đến lượt bão lại trở thành gió gieo. Thế gian là vậy.

 Khi Ê-li-a chạy trốn một thế giới khát máu, ông tìm về Núi Chúa. Đêm ấy, có một trận bão long trời lở đất, núi sập đá tan, "nhưng Ya-vê không ở trong cơn bão; sau bão, có cơn động đất, nhưng Ya-vê không có trong cơn động đất; sau động đất là lửa, nhưng Ya-vê không có trong lửa. Và sau lửa, một tiếng thì thào êm nhẹ, Ê-li-a liền lấy khăn che mặt ra đứng nơi cửa động" để hầu chuyện Chúa (1 V19, 11 - 12). Và Chúa cũng nói về những chuyện ghê gớm, về chiến tranh, về thảm sát. Nhưng Chúa vẫn chỉ là một tiếng thì thào êm nhẹ, từ những ngày Chúa bước đi trong gió nhẹ chiều hôm trong vườn địa đàng (St 3, 8) đến bây giờ vẫn thế thôi. Vườn địa đàng đã mất an vui và hòa bình đã mất; Chúa vẫn đi dường của Chúa, những nẻo đường chỉ Chúa biết, về một mục đích chỉ Chúa biết.

Chúa ơi, chúng con có nên thêm vào cơn bão, cơn động đất và đám cháy của Ê-li-a tòa tháp đôi WTC New York, Lầu Năm Góc Washington và mấy chuyến bay định mệnh của American và United Airlines không? Nhưng hình như giữa cơn bão lửa, có ai đã nghe thấy tiếng Chúa thì thào, phải không Chúa? Tại vì nơi những lời nhắn gửi cuối cùng của hành khách máy bay và nhân dân tháp đôi, của những người cấp cứu bị vùi thây dưới 110 tầng nhà, chúng con vẫn nghe đâu đó những tiếng nói yêu thương và phó thác.

Còn với chúng con đang ở lại đây sau cái ngày định mệnh đó, Chúa ơi, hôm nay cơn gió nhẹ của Chúa đang thổi ở nơi nào?

VU,ngày lễ suy tôn Thánh Giá 14.9.2001


SỐNG VÀ CHẾT TRONG NGÀY KHỦNG BỐ
Vụ khủng bố ngày 11.9.2001 tại World Trade Center ở New York và ở Lầu Năm Góc Washington làm cả thế giới kinh hoàng. Ngôi tháp đôi 110 tầng sụp đổ trong giây phút, những tiếng la hét khủng khiếp, đám mây khói bụi khổng lồ trùm lấy thành phố New York. Nghĩ như cảnh tượng ấy chỉ có trong các phim giả tưởng, mà sự thật lại còn vượt quá giả tưởng. Sự thật ấy làm lộ cái khả năng thủ ác, tàn nhẫn, gớm ghiếc của con người. Nó cho thấy những mâu thuẫn, đam mê, những sự tuyệt đường cảm thông giữa người với người đã hàm chứa bao nhiêu tai hoạ.

Vấn đề đối với chúng ta không chỉ là háo hức theo dõi tin tức vì chưa bao giờ có những tin tức động trời như vậy. Nếu chỉ háo hức theo dõi tin tức, không khéo chúng ta lại biến một tấm thảm kịch của con người thành một trò thoả mãn tính hiếu kỳ: hồi hộp xem một trận bóng đá, hồi hộp xem một cuộn phim ly kỳ, và bây giờ hồi hộp xem người thật việc thật ra chiêu, hạ độc thủ với nhau. Nếu vậy, đau khổ của người trong cuộc trở thành trò chơi của người ở xa hay sao?

Tin tức nhận được từ Roma cho biết Đức Giáo Hoàng Gio-an Phao-lô II buồn ủ rũ không nói nên lời trước tin kinh hoàng này. Ngài đắm mình trong cầu nguyện. Con người mang trên vai cả thế giới đang cảm thấy cái thế giới này nó đau khổ, tan nát, u ám, hận thù nặng nề đến mức nào. Như Chúa Giê-su trong vườn dầu: "Linh hồn Thầy buồn đến chết được, anh em hãy ở lại đây và thức với Thầy, hãy cầu nguyện kẻo sa cơn cám dỗ. Tinh thần lanh lẹ, xác thịt nặng nề." ( Mt 26, 36 - 46 và Lc 22, 40 - 46 )

Làm sao hình dung nổi đời sống con người, khi mấy trăm con người vô can bị bắt làm tạc đạn sống để tiêu diệt hàng vạn con người khác? Chẳng lẽ bây giờ chúng ta phạm thượng đối với Lời Chúa để nói rằng: "Không có hận thù nào lớn hơn hận thù của kẻ bằng lòng chết để thoả mãn hận thù?" Ôi, xin đừng xảy ra như vậy. Liệu hành động khủng bố gở lạ, độc ác, có tính quái vật kia có thể nào là mặt trái méo mó, biến dạng, của một niềm tha thiết nào đó, như một sợi tơ mong manh còn nối anh khủng bố với một chốn không hận thù? Chúa ơi, Chúa sẽ đi những đường nào để tìm cho ra những con chiên lạc đã hoá sói?

Và đứng trước sự thể hiện quá lớn của cái ác trong cuộc đời, liệu những yêu thương, những việc thiện nhỏ bé ta làm vì Chúa có thấm tháp gì? Nhưng "Hãy cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ". Nước Trời như những hạt giống li ti biến tan trong lòng đất, nhưng khi mọc lên thành cây sẽ vươn cao và chim trời có thể kéo đàn về đậu lại.

Lạy Chúa, chúng con nhỏ như những hạt phù sa. Nhỏ như thế thì làm được gì? Vậy mà Chúa dùng hàng triệu, hàng tỷ hạt phù sa để làm nên những cánh đồng xanh, trong khi ai khác biến thế giới thành sa mạc khô cằn. Xin cho chúng con bình an tiếp nhận thân phận phù sa của mình.

Chính Hội Thánh này cũng đã bắt đầu như một hạt giống li ti, để cho hôm nay người nghèo, người yêu thương trắc ẩn, người yêu công lý và hoà bình có thể tìm về đậu trên cành. Những gì xảy ra ngày 11.9 vừa qua ở New York, ở Washington cho thấy còn cần rất nhiều phù sa, rất nhiều hạt giống, rất nhiều chim trời chưa tìm được cây cao để đậu lại. Nguyện xin ơn Chúa đi với Dân Người...

VKP 9.2001


HÃY CẦU NGUYỆN
ABBA thân mến,
Mấy hôm trước, nghe tin một nhân viên của Sở Thú bị đuổi chém đến chết ngay giữa thanh thiên bạch nhật. Vẫn chưa kịp hình dung ra cảnh tượng đó, thì cả thế giới trong đó có mình bàng hoàng trước tấn thảm kịch ở New York, Mỹ. Và trưa nay, mình đã tận mắt chứng kiến cảnh một thanh niên trân tráo, cố gắng móc túi của một cô gái ngay giữa ngã tư khi mọi người đang dừng trước đèn đỏ.

Mình đã bị sốc thật sự! Chúa ơi, con sợ! Tại sao ngày nay, con người lại đối xử như thế với nhau? Người ta không còn thấy tội lỗi, dằn vặt khi giết chết đồng loại nữa, đơn giản chỉ là: giết người để kiếm tiền!!! Chúa ơi, bây giờ người ta đã dám nhân danh một đấng tối cao, thiêng liêng, và chắc chắn là thánh thiện để giết hàng loạt con người vô tội khác không thù oán gì với họ. Điều kinh khủng nhất là, khi làm một việc như thế, họ không thấy bứt rứt, mà lại tự hào, hãnh diện. Rồi người ta đang tính toán để đánh trả, lại thêm hàng ngàn con người vô tội khác sẽ chết. Có bao giờ họ ngồi lại, dành một phút thật bình tĩnh để hỏi Chúa chưa nhỉ? Mình nhớ các Cha thường khuyên, trước mỗi một việc, dù nhỏ hay lớn, con nên cầu nguyện để Chúa có thể chỉ cho con thấy con đường tốt nhất. Mình đã áp dụng, cũng có nhiều khi quên, nhưng mình thấy mỗi lần mình có cầu nguyện, sự việc sau đó đều diễn tiến tốt hơn là mình tưởng. Lần này, một sự việc có thể nói là hết sức trọng đại sắp diễn ra, ảnh hưởng đến toàn thế giới, có thể là chiến tranh thế giới thứ ba dẫn đến hủy diệt và có thể là tận thế chăng? Thế không biết có ai đã cầu nguyện trước khi quyết định hay hành động chưa nhỉ?

NGUYỄN THÁI


Các bạn thân mến, trên đây là nỗi niềm của một bạn trẻ gởi về cho chúng ta. ABBA tin rằng đây không phải chỉ là một suy nghĩ đơn lẻ của một cá nhân mà rất nhiều bạn trong chúng ta và trên toàn thế giới cũng nghĩ như thế. Chúng ta đang đứng trước nguy cơ xảy ra một thảm họa. Vậy, trong khả năng nhỏ bé của mỗi người, hãy cầu nguyện, bạn ơi, hãy cầu nguyện, cầu nguyện cho thế giới đang đắm chìm trong bạo lực, trong tối tăm của hận thù. Bạn ơi, hãy cầu nguyện!