CHÚA ĐĂ VIẾNG THĂM GIA Đ̀NH TÔI


Nếu có ai hỏi tôi đă gặp Chúa bao giờ chưa, tôi sẽ trả lời chắc nịch rằng: Chúa đă viếng thăm gia đ́nh tôi. Cả gia đ́nh tôi không sao quên được một phép lạ đă xảy đến với gia đ́nh ḿnh cách đây hơn 14 năm.

Lúc ấy là thời buổi khó khăn, một nách ba con thơ dại, mẹ tôi tần tảo với món cháo sườn nuôi con ăn học. Học theo cách của bác tôi, mẹ tôi cột một cái thúng vào yên sau chiếc xe đạp, đặt lên đó nồi cháo sườn và mỗi sáng rong ruổi khắp nơi rao bán. Chiếc xe đạp này là một trong hai tài sản quư giá của mẹ con tôi. Món quư giá thứ hai, cũng là một chiếc xe đạp. Chiếc này anh chị em tôi dùng để đưa nhau đến trường, đi nhà thờ, cắm trại, hoặc lấy hàng tạp hóa về bán phụ mẹ.

Đùng một cái, đạo chích cuỗm mất chiếc xe của chị em tôi. Mẹ tôi như điên v́ xót của, và v́ xót con rồi không biết sẽ lấy ǵ để đi lại. Nồi cháo sườn kiếm vài trăm đồng lời mỗi ngày đem so với giá trị chiếc xe đạp cứ như muối bỏ bể. Cả xóm như nháo nhào trước tin dữ, v́ ai cũng lo cho gia đ́nh neo đơn, nghèo nhất xóm nhưng các con đều ngoan hiền và học giỏi nhất xóm. Nhưng con người dù có thương nhau cách mấy cũng chẳng thể làm ǵ cho nhau khi cũng chẳng có ai khá hơn. Cả nhà tôi thẫn thờ.

Mấy hôm sau, có một người phụ nữ đứng tuổi, dáng vẻ nhỏ nhắn, hiền hậu t́m đến nhà chúng tôi. Bà hỏi tên chị cả tôi, và nói với chị "Bà nghe nói nhà con vừa bị mất xe đạp phải không? Đây con đưa Mẹ con số tiền này mà mua chiếc xe khác, của một người nhờ bà mang đến." Chị tôi c̣n đang ú ớ chưa hiểu chuyện ǵ th́ bà đă đi mất. Khi Mẹ tôi về đến, chị tôi đưa ra số tiền và kể lại đầu đuôi câu chuyện. Mẹ tôi đếm tiền, và kinh ngạc khi số tiền ăn khớp với giá trị chiếc xe đạp cũ mà Mẹ đang hỏi mua thiếu từ một người bạn.
Hỏi thăm khắp nơi, không ai có thể cung cấp cho chúng tôi tí thông tin ǵ về người phụ nữ đó. Mọi người chỉ biết rằng, vào ngày hôm ấy, có một người phụ nữ đă hỏi thăm "nhà của mấy mẹ con nghèo mới bị mất xe". Và chấm hết!
Sau này lớn lên, chúng tôi đoán người phụ nữ đó rất có thể là một nữ tu đă nghe chuyện gia đ́nh chúng tôi rồi đến giúp đỡ. Nhưng măi măi trong sâu thẳm của mỗi thành viên trong gia đ́nh, chúng tôi đều xác tín một cách hạnh phúc rằng: Chúa đă đến viếng thăm và ban một phép lạ cho chúng tôi vào một ngày cách đây 14 năm qua h́nh hài một phụ nữ hiền dịu.

HÀI ĐỒNG


TRÁI TIM CHÚA GIÊSU
Đó là chủ đề của tháng Sáu này. Thường khi đi tham dự Thánh Lễ, tôi để ư thấy sau Thánh Lễ giáo dân thường hát kết lễ và cầu nguyện theo chủ đề mỗi ngày như :
Thứ Hai : Cầu cho các Linh Hồn
Thứ Ba : Thánh hóa các ngày trong tuần
Thứ Tư : Thánh Giuse
Thứ Năm : Cầu cho Linh mục, tu sĩ
Thứ Sáu : Thánh Tâm Chúa Giêsu
Thứ Bảy : Đức Maria
Riêng ngày thứ sáu, tôi thấy ở nhà thờ tôi hay đi Lễ dường như cứ hát đi hát lại bài: "Lạy Trái Tim Chúa Giêsu là vua cai trị mọi loài…", ngoài ra tôi chẳng thấy hát bài nào khác. Tôi cứ tự hỏi: Chẳng lẽ những bài hát hay ca ngợi t́nh yêu của Chúa, ca ngợi Trái Tim Chúa ít đến thế sao? Trái Tim Chúa đă bị lưỡi đ̣ng đâm thâu, máu đă tuôn cho đến không c̣n một giọt nào v́ yêu thương nhân loại. Đó là một t́nh yêu thương không giới hạn, v́ yêu nên Chúa đă chết trên thập giá, một t́nh yêu tự hiến cho nhân loại. Trong Giáo Hội không thiếu những t́nh yêu tự hiến như thế để chúng ta noi theo. Thánh Maximilien Kolbe chết thay cho một người tù đă có vợ và con, Mẹ Têrêxa Calcutta luôn ở bên cạnh những người lở lói, đói nghèo được lượm về từ những gầm cầu…
Ước ǵ mỗi người trong chúng ta cũng có những trái tim rộng mở - một Trái Tim Giêsu - để bằng cách này hay cách khác đem trao ban cho những người sống bên cạnh ta và đổi lại chúng ta cũng sẽ được đáp trả bởi chính t́nh yêu của Chúa. Bởi chính Chúa Giêsu đă nói: "Ai cho một trong những kẻ bé nhỏ này uống, dù chỉ là một chén nước lă mà thôi, v́ kẻ ấy là môn đệ Thầy, th́ Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu." (Mt 10,42)

MARIA LOAN


CHÚA ÂU YẾM CON HƠN CON BIẾT
Lâu rồi không liên lạc với cha, cha khỏe không? Cha về nơi ở mới chưa? Thỉnh thoảng con cũng nhớ nhớ và muốn viết thư nhưng rồi cảm thấy không kiên nhẫn để ngồi viết hết một lá thư. Hôm nay con đi thăm một gia đ́nh có ba người con gái. Một em trở về gia đ́nh sau khi đă mang thai nhưng thật may là em đă không nhiễm (*). Hai em kia đều đă nhiễm (*). Cái đẹp mà con nhận ra nơi gia đ́nh họ là ba mẹ của các em vẫn giữ được t́nh yêu thương đậm đà với con cái họ. Đặc biệt là họ vẫn không mất nụ cười trên miệng. Đứa con gái đang sắp trở thành bà mẹ trẻ th́ đang sống một cuộc sống giản đơn, cũng không có ǵ quá khó khăn.
Nh́n thấy họ, con mới thấy chính ḿnh thật khó khăn. Chúa âu yếm con hơn những ǵ con biết, con nhận, con hiểu. Thế mà con cứ lo chạy trốn và không muốn tiếp nhận. Đă biết ḿnh vô dụng, nhưng con c̣n đang định biến ḿnh thành kẻ lười biếng thêm nữa. Đáng lẽ con cần ca ngợi Chúa nhiều hơn là có những tư tưởng thế này.
Hôm nay viết thư cho cha, con không chuẩn bị trước cũng chẳng có suy nghĩ ǵ để viết, nhưng con tin Chúa hiện diện cho con và v́ con.

LỆ UYÊN
(*) nhiễm HIV/AIDS (chú thích của ABBA)


MÀY ĐI TU À ?
- Em kể cho anh nghe chuyện này tức cười lắm! Hôm bữa Cha dặn về nhà đọc trước sách Sáng Thế, em về vừa mở Kinh Thánh ra đọc, mẹ em nh́n thấy liền tṛn xoe mắt "Mày đi tu à?" Em cũng không biết làm sao nữa… Thấy ngại ghê vậy đó!
- Anh cũng có một chuyện giống vậy. Hôm nọ cần t́m một thông tin về Công Giáo, tranh thủ giờ nghỉ trưa, anh lướt net t́m. Ngay đúng lúc đường dẫn nối tới trang chủ của Tu viện G., một đồng nghiệp Công giáo vô t́nh đi ngang nh́n thấy. Anh ấy sửng sốt: Bộ tính đi tu hả mậy? Rồi nh́n anh như thể anh là người hành tinh!!!
- Sao kỳ anh há? Sao người ta không hỏi mấy người ghiền Harry Porter là: Mày muốn làm phù thủy à? Hay chẳng có ai thắc mắc khi ngày càng có nhiều người chuyên đi sưu tầm mấy chuyện giật gân của đời tư các ngôi sao?
- Ờ, h́nh như người Công giáo ḿnh quen nghĩ là hễ đụng tới mấy thứ đó th́ cứ phải là người đi tu. Chỉ có đi tu mới đọc Kinh Thánh, chỉ có đi tu mới quan tâm tới những tin tức của Giáo Hội ḿnh hay sao ấy!
- Em lỡ bị phát hiện ḿnh quá đạo đức rồi, làm sao đây?
- ?!?

ANH TÚ


ĐƠN ÂM : BẪY
Một cô gái chững chạc, ngoại h́nh khá, cuộc sống và nghề nghiệp ổn định, quen một người đàn ông lớn hơn cô 10 tuổi, đào hoa, hào phóng, cực ḱ lăng mạn, "C̣n độc thân, nếu hợp sẽ tiến tới hôn nhân…"
Quen nhau, anh kể cho cô nghe về gia đ́nh anh, đưa cô đi thăm mộ ba mẹ anh, giới thiệu cô với một số người trong gia đ́nh anh…
Yêu thương, thông cảm và tin tưởng, cô đă vội chủ quan trao cho anh tất cả.
Với tŕnh độ của ḿnh, cô không quá khó khăn để xác định anh đă có vợ, nhưng là sau một thời gian. Và cô không chỉ là con mồi duy nhất của anh.
Vết thương trong ḷng cô đă không thể khép miệng bởi cô không thể hiểu tại sao anh chị em của người đàn ông đó lại có thể nh́n cô sập bẫy không chút ái ngại. Cô hoang mang không biết có phải do đạo đức suy đồi hay do cách nghĩ "đèn nhà ai nấy sáng".
Cô gửi thư cho một tờ báo điện tử: "Có cách nào để giúp những cô gái khác cảnh giác được hay không?"

BÚT CH̀ ĐEN