THỢ MỘC

Là người nghệ sĩ của hồn gỗ. Là người đặt cái tinh túy trầm lắng của hồn ḿnh vào những thanh gỗ mộc.
Một lần, tôi xin bố tiền để mua một hộp bút nhỏ. Gia đ́nh tôi lúc ấy c̣n rất nghèo. Cả bố và mẹ tôi phải làm quần quật suốt ngày để chị em chúng tôi đủ cơm ăn và được đi học. Một hộp bút bằng vải với những bông hoa thêu xanh đỏ quả là một ước mơ xa xỉ. Suốt buổi chiều hôm đó, tôi thấy bố lục ra những miếng ván nhỏ đă cũ kĩ vốn là một cái máng lợn đă vỡ. Rồi bố cặm cụi với cưa, bào và những mảnh ván loăn xoăn rơi bên ván bào. Đến tối, trong bữa cơm, bố trao cho tôi một hộp bút gỗ.
Trong ḷng một đứa trẻ 7 tuổi, hộp bút gỗ màu trắng vàng không phải là món quà tuyệt vời. Nó không mềm mượt cũng chẳng có hoa thêu, nó lại xuất thân từ cái máng lợn… Và nó mau chóng được yên vị ở xó nhà.
Tôi mau chóng quên đi câu chuyện hộp bút gỗ cho đến một ngày tôi t́nh cờ thấy thằng cháu dùng nó để đựng những ḥn bi. Sau mấy năm lưu lạc khắp nhà, chiếc hộp gỗ đă mang nhiều thương tích. Ḿnh nó đầy bụi đất và chiếc bản lề bé xíu đă sút một bên. Tôi bất chợt bồi hồi khi nh́n kĩ trên nắp hộp, bố đă khéo léo lồng một vài đường cưa, biến con mắt gỗ thành một bông hoa hồng.
Tôi và các anh chị em trong nhà lớn lên. Ai cũng mong có một nghề nhàn hạ khỏe thân. Ai cũng chọn làm thầy hơn làm thợ. Những vật dụng trong nhà do tay bố làm từ chiếc bàn học, cái ghế ăn cơm, đến cả cái chạn đựng thức ăn của mẹ đă nhanh chóng được thay bằng các vật dụng inox sáng loáng. Làm thợ h́nh như nhiều tiền hơn.
Ở một làng xa lắm, cũng có một người thợ mộc b́nh dị. Ông là người làm tất cả những vật dụng bằng gỗ cho các gia đ́nh trong làng. Ông chắp nhặt cái tinh túy trong từng mảnh gỗ cũ. Thổi vào đó sức sống của chính ḿnh. Và vắt mồ hôi trên từng đường cưa mũi đục để nuôi gia đ́nh, âm thầm góp một phần quan trọng trong kế hoạch của Thượng Đế. Người thợ mộc đó tên là Giuse.
Ngày Quốc Tế Lao Động, người ta nghỉ ngơi và đi chơi. Thợ mộc, thợ rèn, thợ nhuộm, thợ điện… có ai lại đi chúc mừng những người thợ bao giờ. Mà h́nh như ông thợ mộc mang tên dễ thương là "Bố" đă từng nói với tôi, những điều phi thường hay ở trong cái tầm thường.

BÚT CH̀ ĐEN

NHỮNG BÔNG HOA TRONG TÚI QUẦN
Hoa là món quà tuyệt vời của Thượng Đế ban tặng cho con người. Hoa nở trên đồng lung linh khoe sắc. Hoa cắm trong nhà tô điểm cho cảnh trí, con người. Hoa để trong lẵng là món quà làm nở bừng t́nh thân hữu. Hoa trao tay làm thơm cả tay người cho lẫn người nhận. C̣n hoa trong túi quần là hoa b́nh an.
Gầy, đen, cao, áo thun rộng, quần tây đơn giản và hay cười. Đó là tất cả những ǵ tớ h́nh dung đầu tiên khi nghĩ về cậu. Tớ đă từng không thích nụ cười thân thiện của cậu v́ tớ có cảm giác như cậu đang cố làm bạn với tất cả mọi người. Tớ không hiểu tại sao cậu có thể mỉm cười với bất cứ người nào cậu gặp. Tôi cũng không thể hiểu tại sao cậu có thể làm tất cả những ǵ mà mọi người nhờ đến cậu. Tớ không thích tất cả những điều đó.
Tớ thi rớt đại học. Vốn là một học sinh khá giỏi suốt 12 năm liền, cú sốc này khiến tớ quỵ hẳn. Tớ thấy ḿnh thật tệ hại. Tớ chấm dứt tất cả các mối quan hệ bạn bè v́ tớ có cảm giác họ thương hại ḿnh.
Và cậu đến.
Xe tớ hư, cậu sửa giúp. Tớ t́m không được nhà trọ, cậu cũng lóc cóc đi t́m phụ. Tớ dọn nhà mới, mệt lử, cậu là người dọn sách vở, đóng đinh cho tớ treo đồ, lau giúp tớ cái sàn nhà đầy bụi… Cậu mắng tớ khi tới bỏ lễ ngày Chúa nhật. Cậu nặng lời khi tớ chán nản thiếu niềm tin. Chúng ta đă căi nhau rất nhiều lần. Và cậu luôn ở cạnh tớ dù tớ đă nhiều lần xua đuổi cậu
Nhờ có những lần tranh luận nảy lửa với cậu, tớ mới hiểu về cậu nhiều hơn. Tớ hiểu cậu không "dở hơi" như tớ tưởng. Và quan trọng hơn, cậu có một đức tin thật mănh liệt.
Mỗi lần cậu tức giận, tớ hay thấy cậu đặt tay trong túi quần và im lặng. Phải đến sau 3 năm làm bạn, tớ mới biết bí mật trong túi của cậu. Đó là một chuỗi tràng hạt nhỏ. cậu giải thích rằng cậu rất nóng tính, khi tức giận, cậu thường muốn đập phá hoặc hét lên. Nhưng nếu cậu nắm chặt tràng hạt trong tay. cậu sẽ b́nh tĩnh lại.
Cậu là người yêu mến chuỗi Mân Côi cách đặc biệt. Cậu luôn mang theo tràng hạt trong túi, để sẵn sàng lần chuỗi khi rảnh rỗi. Lần khi cảm thấy cô đơn và thấy được an ủi. Lần khi đau khổ để thấy được xoa dịu. Lần khi bối rối để thấy ḿnh sáng suốt hơn… Chuỗi mân côi chính là kim chỉ nam, là ch́a khóa vạn năng của cậu để cậu luôn mỉm cười với cuộc sống, với mọi người chung quanh.
Những ngày tớ nằm trên giường bệnh mê sảng v́ sốt rét ác tính, cậu lần chuỗi xin cho tớ được mạnh khoẻ. Cậu giúp tớ trong những lúc thiếu b́nh an hay nản ḷng. Cậu nói rằng cậu đang hái hoa tặng tớ để tớ mau b́nh phục.
Tớ hốt thuốc nam uống liền 3 tháng nên may mắn không bị tái phát sốt rét. Nhưng chẳng bao giờ quên được những bông hoa cậu tặng tớ khi tớ ở trên giường bệnh. Và có lẽ cũng nhờ những bông hoa của cậu. Mẹ Maria đă thương ban cho tớ nhiều niềm vui, nhiều niềm tin vào cuộc sống.
Và đối với tớ, những bông hoa dễ thương nhất là những bông hoa trong túi quần của cậu.
Viết tặng cậu, người bạn thân thiết

 BỌ XÍT 2005


CẢM NGHIỆM VỀ BIẾN CỐ GIÁO HỘI HÔM NAY:
"GIÁO HỘI SỐNG ĐỘNG! GIÁO HỘI TRẺ TRUNG!"
Tôi được may mắn được trực tiếp chứng kiến và sống những giây phút lịch sử và trọng đại của Giáo Hội tại giáo đô. Từ biến cố đau buồn về sự ra đi của Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, một vị giáo hoàng vĩ đại,... Tiễn chân Ngài mà ḷng tôi đầy nồi thương tiếc và cũng đây tri ân.
Cảm nghiệm về một sự mồ côi tinh thần của các Tông đồ và Giáo hội sơ khai trong ngày Chúa chịu tử nạn lại trở về trong ḷng tôi. H́nh ảnh "ngôi mộ trống" của Tin Mừng cũng là h́nh ảnh của Giao hội lúc này. Từ cửa sổ pḥng tôi nh́n sang quảng trường thánh Phêrô và đặc biệt là Văn Pḥng làm việc của Đức Cố giáo hoàng im ĺm và đơn lạnh.
Nhưng Giáo Hội thật sống động! Chính trong nhưng khoảng khắc đau thương và u tối này lại cho chúng ta một kinh nghiệm đẹp đẽ về h́nh ảnh của Giáo Hội trong thế giới hôm nay. Cả thế giới dù tin hay không tin đều hướng ḷng về Giáo Hội và đúng là "mọi con đường đều dẫn đến Rôma", hay đúng hơn là "dẫn về Vatican" để bày tỏ ḷng yêu mến và biết ơn đối với Đức Cố Giáo Hoàng.
Rồi khi Đức Tân Giáo Hoàng xuất hiện nơi ban công đền thờ trong niềm vui không tả của hàng người trong một chốc lát được quy tụ về đầy để đón chào vị tân mục tử của ḿnh. Với danh hiệu là Benedicto XVI, Đức tân Giáo Hoàng đă ngỏ lời với Giáo Hội và thế giới bằng những lời rất khiêm tốn: "Anh chị em thân mến, sau Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II vĩ đại, tôi được các vị Hồng Y chọn làm người thợ đơn sơ và thấp hèn làm vườn nho của Chúa. Sự kiện là Thiên Chúa có thể làm việc và hành động bằng những phương tiện thiếu thốn làm tôi được an ủi, và trên tất cả tôi tín thác thân tôi vào lời cầu nguyện của anh chị em và ơn phù trợ của Đức Maria".
Việc các Đức hồng Y đại diện cho toàn thể Giáo Hội tín nhiệm và chọn Ngài làm Giáo Hoàng kế vị thánh Phêrô đó là một chọn lựa theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần, hay nói đúng hơn là chính Chúa đă chọn ngài làm người chăn dắt chúng ta. Tất cả chúng ta thuộc về đoàn chiên của Ngài và sẽ được hướng dẫn bởi Chúa Kitô qua Ngài.

Việc các Đức hồng Y đại diện cho toàn thể Giáo hội tín nhiệm và chọn Ngài làm giáo hoàng kế vị thánh Phêrô đó là một chọn lựa theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần, hay nói đúng hơn là Chính Chúa đă chọn ngài làm người chăn dắt chúng ta. Tất cả chúng ta thuộc về đoàn chiên của Ngài và sẽ được hướng dẫn bởi Chúa Kitô qua Ngài.
Một vài phản ứng tiêu cực của người này giới nọ về Đức Benedicto XVI là điều không mới lạ trong lịch sử Hội Thánh, các vị thi hành sứ vụ Tiên Tri và Ngôn sứ của ḿnh th́ việc gặp chống đối. Chính Đức Kitô cũng đă bị chống đối bởi các thế lực chính trị và tôn giáo, bị chup mũ và tố cáo bởi dư luận của đám đông xu thời dễ thay đổi. Chúng ta mới hiểu được rằng người rao giảng chân lư là người phải chịu đau khổ v́ chân lư nhiều nhất. Bởi v́ như lời Chúa nói: "V́ Thầy mà thế gian sẽ ghét các con, nhưng chính chân lư sẽ giải phóng các con".
Con người ngày hôm nay là nạn nhân của các chủ nghĩa, các học thuyết tôn thờ sự tự do thái quá và ư muốn cá nhân và lối sống hưởng thụ theo ư ḿnh lại cảm thấy bị phiền toái bởi sứ điệp của Đức Kitô, nhưng chính v́ thế mà con người ngày hôm nay lại có khát khao mănh liệt hơn bao giờ hết được lắng nghe sứ điệp của Đức Kitô để được giải thoát khỏi những xiềng xích nô lệ của các học thuyết và lối sống dẫn đến sự vong thân và tha hóa con người.
Chính trong bối cảnh của thế giới đó, ḷng tôi đầy hân hoan khi thấy thời điểm ngày của Giáo Hội và thế giới, đang cần đến vị Giáo Hoàng như Benedetto XVI. Có thể đó là lư do mà các Hồng Y đă đặt tin tưởng vào sự khôn ngoan và tinh thần trách nhiệm của Đức Benedicto.

Đức Joseph Ratzinger vốn là một nhà thần học trẻ tài năng của Công Đồng Vatican II ngài đă tham dự và đóng góp phần ḿnh cho một số văn kiện của Công Đồng. Với cương vị là tổng trưởng bộ giáo lư và đức tin trong 24 năm làm việc tại curia của Vatican, là người cộng sự đắc lực và tín nhiệm của Đức cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, tôi nghĩ rằng ngài là người rất hiểu về t́nh h́nh của Giáo Hội nói riêng và thế giới nói chung. Giáo Hội hôm nay cần một vị mục tử can đảm và vững vàng trong niềm xác tín đức tin để rao giảng về Đức Kitô cho thế giới.
Trong Thánh lễ khai mạc sứ vụ tông đồ Phêrô, sứ điệp đầu tiên như là điệp khúc của bài giảng là "Giáo Hội sống động! Giáo Hội trẻ trung!" như là những lời đầy hy vọng và tin tưởng vào một thời kỳ mới của Giáo Hội dưới sự lèo lái của Ngài.

Và nếu chúng ta tin tưởng Ngài là một chọn lực của Thiên Chúa trong lúc này, th́ chúng ta hăy thực hiện lời Đức tân Giáo Hoàng mời gọi: "Hăy cầu nguyện cho tôi, để tôi có thể học biết yêu Chúa càng ngày càng nhiều hơn. Hăy cầu nguyện cho tôi để tôi có thể học biết yêu đàn chiên của Ngài càng ngày càng nhiều hơn – nói cách khác, các bạn, Giáo Hội thánh thiện, mỗi người trong các bạn và tất cả các bạn hợp lại. Xin cầu cho tôi, để tôi đừng trốn chạy v́ sợ sói dữ. Hăy cầu nguyện cho nhau xin Thiên Chúa gánh vác chúng ta và chúng ta sẽ học biết cách gánh vác lẫn nhau".

Lm THIÊN ÂN


VẾT NỨT
Bốn bức tường nhà trọ của tôi bị nứt và mỗi khi trời mưa nước ngấm vào tường làm ngập cả nhà. Nhà nứt là do thợ hồ xây ẩu, cũng có thể là ông chủ nhà xây qua loa chỉ để kinh doanh mà không nghĩ đến sự an toàn của người ở trọ.
Cứ mỗi mùa mưa đến hoặc lâu lâu đọc tin trên báo chí, nghe đài, thấy ở đâu đó nhà nứt bị sập là tôi lại nơm nớp lo âu.
Cùng với vết nứt của bức tường, gia đ́nh nhỏ của tôi cũng có những vết rạn, rồi dần dần trở thành vết nứt. Nỗi lo của tôi giờ đây đă chuyển hướng.
Tôi lập gia đ́nh được hơn một năm, nhưng tôi cảm thấy đây chính là nơi tôi luyện sự chịu đựng hay nhất, là nơi sự tha thứ được thể hiện nhiều nhất, là nơi t́nh yêu thương được đa dạng hóa ở nhiều cung bậc… Nhưng đă là con người, những mâu thuẫn đă trở thành vết thương ḷng và thành sẹo, chỉ có t́nh thương mới làm nguôi ngoai, nhưng đôi khi gặp dịp nó lại bị lở loét. Và nếu chỉ biết đơn độc dùng sức ḿnh để chống chọi với những thăng trầm trong cuộc sống gia đ́nh, tôi đuối…

Tôi có cái tính xấu là hay so sánh gia đ́nh ḿnh với gia đ́nh khác, nào là gia đ́nh anh An rất tuyệt trong mắt tôi, anh một mực chung thủy và thương yêu vợ con, anh ham học hỏi và cầu tiến, anh thành đạt, chững chạc, có mối quan hệ rộng, đối xử tốt với mọi người, anh đă từng đến nhiều nước để làm việc… Rồi một hôm, tôi nghe tin anh có những phút xao ḷng thật sự ngoài vợ với một cô người Nhật. Anh nói rằng ở Nhật cả một năm, không có chuyện ǵ xảy ra, nhưng c̣n hai ngày nữa hết hợp đồng để lên máy bay về với vợ, cô người Nhật ấy bỗng bộc bạch tấm ḷng mặc dù biết anh có vợ, và hai người đă… Anh về nước, cô ấy thường xuyên viết thư, anh có đưa thư cho vợ anh xem, coi như là chứng minh mối t́nh từ một phía. Rồi cuộc t́nh vụng trộm này cũng dứt, anh vẫn thương yêu vợ con, v́ anh muốn giữ hạnh phúc gia đ́nh. Không những thế, anh nói rằng mỗI khi đi nhậu bị bạn bè khích anh cũng đi tăng hai, và anh viện lư do là để thương yêu vợ hơn. Và anh tự kết luận là anh hư…
Đạt, giám đốc công ty tôi, trước đây Đạt là nhân viên. Đạt đă t́m mọi cách và thủ đoạn đạp đổ người khác để có vị trí ngày hôm nay. Đạt lập gia đ́nh trước tôi vài tháng, và hết ḷng lo lắng cho gia đ́nh, sắm sửa đầy đủ và tiện nghi cho vợ, anh luôn nuông chiều vợ. Tất nhiên là cô vợ chỉ thấy chồng ḿnh giỏi mà không biết anh ấy đă đối xử phật ư với mọi người xung quanh. Đùng một cái, hôm nọ, tôi nghe anh ta đang gọi đến tổng đài 1088 và hỏi thủ tục ly hôn, anh ta không muốn sống chung với người giáo viên dạy cấp ba không biết cách đối xử, ăn ở với gia đ́nh nhà chồng, người mà anh ta đă đánh đổi rất nhiều để gầy dựng hạnh phúc. Vậy là anh ta cũng giống tôi, có lần tôi cũng đă gọi lên tổng đài để hỏi vấn đề này.
Gia đ́nh tôi và hai gia đ́nh trên đây đang ở trong giai đoạn U30, ra thế, không chỉ gia đ́nh tôi có nhiều rắc rối, mà gia đ́nh họ, những gia đ́nh trẻ được cho là gương mẫu đối với tôi cũng có vấn đề.
Tôi cần một cứu cánh…

ANSHIN


"LỜI CON MUỐN NÓI" VÀ LƯU XÁ H̉A HƯNG
Hai năm trở lại đây, lưu xá sinh viên Ḥa Hưng thường tổ chức buổi gặp gỡ phụ huynh của các bạn đang nội trú tại lưu xá. Năm nay, quư Sơ trong ban điều hành lưu xá đă chọn ngày 19 tháng 3, lễ thánh Giuse, bổn mạng cha Giuse Phạm Bá Lăm, linh mục quản hạt và chính xứ Ḥa Hưng - mà các bạn thường gọi một cách thân thương là "bố", để họp mặt các phụ huynh từ mọi miền đất nước.
Bầu không khí nhộn nhịp đă tràn ngập lưu xá suốt những ngày qua và đến tận nửa đêm hôm trước ngày họp mặt. Các bạn mong được gặp gỡ ba mẹ ḿnh, mặc dù chỉ mới xa nhà lâu nhất là từ Tết Nguyên Đán đến nay. Các bạn như muốn nhân dịp này bày tỏ ḷng tri ân Thiên Chúa, "bố Giuse", quư Sơ và ba mẹ đă tạo cho các bạn một môi trường sống và học tập tốt nhất trong giai đoạn sinh viên này. Chả thế mà đề tài của buổi họp mặt phụ huynh năm nay được chọn là "ḥa khúc tri ân".

Sau phần chia sẻ thật sâu sắc của cha Giuse về đề tài "vai tṛ của cha mẹ trong việc giáo dục" và phần tŕnh bày của Sơ Minh Phương về t́nh h́nh cụ thể đời sống trong lưu xá là một biến rất đặc biệt, có một không hai từ trước đến nay. Đó là thánh lễ đón nhận các bí tích khai tâm Kitô giáo của bạn Phạm Thị Lệ Hằng, một thành viên mới sống trong lưu xá chưa đầy một năm. Tuy được sinh ra trong gia đ́nh có mẹ là người Công Giáo, nhưng Hằng chưa được đón nhận bí tích Thánh Tẩy. Suốt 19 năm qua, cô bé Hằng luôn khát khao được trở thành con cái Chúa trong Hội Thánh, nhưng v́ nhiều lư do mà nỗi khao khát ấy chưa thể trở thành hiện thực. Chính nhờ môi trường lưu xá này mà Hằng đă nhận ra t́nh yêu Chúa rơ nét hơn trên cuộc đời ḿnh và bạn đă quyết định mỗi tuần ba buổi tối đến với lớp giáo lư dự ṭng tại Ḍng Chúa Cứu Thế Sài G̣n. Sau hơn năm tháng t́m hiểu, giờ đây Hằng đă chính thức tuyên xưng ḷng tin của ḿnh vào Thiên Chúa và nhận Người làm lẽ sống đời ḿnh.
Thánh lễ hôm nay đặc biệt biết bao đối với các sinh viên lưu xá Ḥa Hưng và các phụ huynh hiện diện. Sau nghi thức lănh nhận các bí tích khai tâm, vào chính giây phút cha chủ sự đề nghị Hằng quay xuống cộng đoàn để mọi người chúc mừng th́ bạn đă không thể nào cầm nổi những ḍng lệ vui sướng. Những giọt lệ ấy cứ tuôn ra như thay lời muốn nói cho đến khi những tràng pháo tay ngừng hẳn mới thôi. Bà ngoại và mẹ Hằng ngồi ở hàng ghế đầu cũng không cầm nổi những ḍng nước mắt hạnh phúc.

Phần văn nghệ xen kẽ với liên hoan sau Thánh lễ rất vui nhộn và dí dỏm do chính các bạn sinh viên thực hiện. Chủ đề mà các bạn muốn chuyển tải đến cha xứ, quư Sơ và quư phụ huynh là tấm ḷng biết ơn, v́ biết bao điều các bạn đă nhận lănh được từ các ngài. So với cảnh đời bươn trăi của một sinh viên bên ngoài th́ các bạn như thể thuộc về một "giai cấp" khác...
Chính khi thể hiện tâm t́nh biết ơn đối với những người đă tạo cho các bạn điều kiện học tập tốt như hiện nay, các bạn cũng nhận ra những thiếu sót, những lỗi lầm của bản thân đối với các ngài trong đời sống hàng ngày. Có lẽ v́ thế mà các bạn đă chọn ca khúc "Lời con muốn nói" của anh Lê Đức Hùng nhóm Lửa Hồng để tất cả 158 cô "công chúa" tŕnh bày vào cuối giờ liên hoan.
Lời bài hát được cất lên đồng loạt: "Ngồi một ḿnh trong căn gác vắng, lẻ loi con nhớ về quê xa....". Bỗng nhiên, một vài tiếng nấc phát ra từ phía các bạn. Không cầm nổi nữa rồi: "...nhớ da diết, da diết nỗi nhớ thương mẹ cha". Càng lúc, tiếng khóc từ phía các bạn càng rơ dần xen lẫn với lời ca: "Nh́n lại ḿnh từ khi khôn lớn, con đă biết ơn cha nghĩa mẹ. Nhưng sao lời than van chê trách, con lại nỡ nói với mẹ với cha! C̣n lời yêu thương quư mến, sao con giữ măi ở trong ḷng? Sao không dám nói một lần nào, để bây giờ con nuối tiếc ngồi đây?"

Hầu hết các phụ huynh ngồi bên dưới sân khấu cũng không thể nào dằn ḷng được để nước mắt đừng trào ra. "Lời con muốn nói: Cha ơi, con yêu cha biết bao! Lời con muốn nói: Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!... Con muốn chắp cánh tung bay về nhà. Con muốn đến ôm hôn cha và mẹ, và con sẽ nói: con yêu mẹ yêu cha... Con muốn nói với cả chân t́nh. Con muốn nói bằng trọn tim ḿnh một lần tha thiết nhất trong đời." Bản thân người viết bài này, tuy đă từng hát đơn ca bài hát ấy vài lần, cũng cảm thấy xúc động thật sự trong khung cảnh họp mặt của lưu xá, đến nỗi cái phản ứng nhanh nhạy của người cầm máy quay phim lẽ ra phải biết nên hướng máy về phía nào th́ lại biến đâu mất!
Những giờ phút cảm động trôi qua, để lại bao t́nh cảm mến thương cho những người tham dự. Đặc biệt hơn nữa là hành động các bạn đi đến chỗ cha mẹ ḿnh để cài lên áo các ngài một mẩu ảnh Đức Mẹ Phù Hộ như muốn xin Đức Mẹ luôn che chở hộ phù cho các bậc sinh thành nên các bạn thay cho lời các bạn muốn nói: "Cha ơi, con yêu cha lắm cha ơi!... Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm, nhiều lắm mẹ ơi!".

Mến tặng quư Sơ và các bạn sinh viên lưu xá Ḥa Hưng
TÚC TRƯNG, Lễ Thánh Giuse 2005