HĂY ĐẾN VỚI TA TRONG BÍ TÍCH THÁNH THỂ
(trích: "Hăy đến với Ta trong Bí tích Thánh Thể")
(Thánh Magarita Maria Alacốc) |
KHI NGÀI CẤT TIẾNG GỌI
Thiên hạ vẫn nghĩ rằng: "Thiên Đàng dành cho những người vô cùng thánh thiện,
tinh tuyền." Sự thật, công dân đầu tiên vào Nước Trời lại là một kẻ trộm cướp.
Thiên hạ vẫn nghĩ rằng: "Thiên Thần là Đấng sáng suốt và luôn luôn tốt lành." Sự
thật, kẻ đầu tiên chống lại Thiên Chúa là Thiên Thần.
Thiên hạ vẫn nghĩ rằng: "Con người là tạo vật ưu việt, thế th́ tổ tiên họ phải
là những người trong sạch, thành thực." Sự thật, một trong các tổ phụ của dân
riêng Thiên Chúa lại lại là kẻ lừa cha, chiếm tài sản của anh ruột ḿnh.
Thiên hạ vẫn nghĩ rằng: "Đức Kitô, Đấng cứu chuộc, con Thiên Chúa, phải đi cùng
những vị thánh nhân." Sự thật, bạn bè Ngài phần đông là thu thuế, ngư dân ít học,
có cả sĩ quan, kẻ thù La Mă, người ham danh lợi và gái điếm.
Thiên hạ vẫn nghĩ rằng: "Người cầm đầu Giáo Hội phải là người trung thành tuyệt
đối với Thiên Chúa." Sự thật, Giáo Hoàng đầu tiên là người chối Đạo, không những
một mà đến ba lần chỉ trong một đêm.
Thiên hạ vẫn nghĩ rằng: "Người bảo vệ Đạo Công Giáo phải là người tín nhiệm và
quả cảm hết ḷng." Sự thật, người được chọn lại là người dâng đơn xin tự tay
triệt hạ Đạo Công Giáo.
Thiên hạ vẫn nghĩ rằng: "Người viết nên những luận cứ sắc bén bảo vệ Đức Tin và
nền luân lư Giáo Hội trước những cơn sóng gió nghiêng ngả, nhất định phải là một
nhà đạo đức." Sự thật, đó đă từng là một tay ăn chơi, lêu lổng có tầm cỡ và đồng
thời là lănh tụ một bè rối chống lại Giáo Hội.
Thiên hạ vẫn nghĩ rằng: "Tiến sĩ Hội Thánh phải là Vị có tŕnh độ tri thức tương
đương với tác phẩm đạo lư quan trọng của ḿnh, ảnh hưởng mạnh mẽ đến Giáo Hội
qua các thế hệ." Sự thật, đó chỉ là một phụ nữ "mù chữ " không được đi học,
không biết viết.
Bạn thân mến!
Bạn hăy chiêm ngắm Chúa Giêsu Thánh Thể, Ngài đang cất tiếng gọi bạn đấy!
Bạn đừng mặc cảm bản thân yếu đuối của ḿnh! Hăy không ngừng đứng lên đáp lại
lời mời gọi của Ngài với tất cả niềm tin vào sức mạnh toàn năng của T́nh Yêu
Thiên Chúa; một T́nh Yêu có khả năng biến đổi thế giới và biến đổi thân phận con
người, đă hóa thân trong Tấm Bánh bé nhỏ luôn mong được ngự trị trong tâm hồn
mỗi người chúng ta.
KƠTOR OM
KINH THÁNH VÀ VIỄN VỌNG KÍNH
Trong các sách Phúc Âm, ta vẫn thấy rằng các môn đệ cũng bị ảnh hưởng bởi cách
giải thích luật Do Thái theo quan điểm quốc gia và cuồng tín – đă quở mắng và đi
đến mức xin lửa trời sa xuống đốt cháy những ai dám rao rảng bên ngoài nhóm của
Đức Giêsu. Các môn đệ bảo: "Họ không thuộc nhóm chúng ta" và Chúa Giêsu đă
khuyên: "Đừng ngăn cản họ, v́ những ai không chống chúng ta th́ thuận với chúng
ta". Thiên Chúa là chân lư mà Đức Giêsu đă loan báo, và theo Đức Giêsu có nghĩa
là làm chứng cho chân lư ấy.
Sự việc cũng thế đối với những kẻ cuồng tín trong lịch sử mà tôn giáo đă khơi
nguồn. Christophe Colomb không hề phát hiện Châu Mỹ, v́ Châu Mỹ đă tự ḿnh tỏ
hiện rồi: một mảnh đất có người ở, có sự sống, có các tôn giáo và một nền văn
hóa. Điều mà các người Châu Âu đă phát hiện khi đặt chân đến đấy, đó là sự ngu
dốt của họ v́ họ không biết rằng Châu Mỹ tồn tại. Ở bên ấy, các nhà thám hiểm
không tôn trọng điều ǵ cả. Người ta sửa đổi họ tên của những người bị chinh
phục, người ta sửa đổi niềm tin, cách sống và cách diễn đạt nền văn hóa bản địa.
Nhân danh một nền văn minh và một tôn giáo, người ta phá hủy mọi sự mà không cần
phân biệt ǵ, hơn nữa, người ta c̣n cướp sạch những kho tàng của các dân tộc này
trước khi họ khám phá ra giá trị của chúng.
Những nhà truyề giáo không hiểu được sự phong phú của nền văn hóa, của tri thức,
của triết lư, của tín ngưỡng bản địa. Họ không thể nào công nhận một nền văn hóa
và một niềm tin khác v́ họ đă bị nhồi sọ và bị lập tŕnh trong vai tṛ người cứu
hộ của ḿnh.
Phúc Âm dạy: "Cửa sự sống hẹp làm sao! Con đường dẫn đến đấy khó đi làm sao!
Và số người đến nơi ít ỏi làm sao!"
Các nhà truyền giáo được hỗ trợ bằng niềm tin của cả một Giáo Hội đang muốn làm
cho các dân tộc này "trở lại", và giáo hoàng tự ban cho ḿnh quyền bính thế gian
để phân chia lănh thổ giữa người Tây Ban Nha và người Bồ Đào Nha. Và ngài làm
điều đó bằng cách áp dụng Kinh Thánh theo sát mặt chữ và dành cho ḿnh cái quyền
mà chính Thiên Chúa không muốn có.
Điều này cũng xảy ra đối với Galilê. Trong phiên họp với các giám mục và hồng y,
ông chỉ yêu cầu các ngài nh́n vào viễn vọng kính. Các ngài từ chối, v́ nh́n vào
đó có nghĩa là nghi ngờ lời Thiên Chúa, v́ theo lối giải thích Kinh Thánh thời
ấy th́ mặy trời quay quanh trái đất, nói ngược lại là lạc đạo.
V́ thề tôi nói với các bạn: "Hăy coi chừng khi ḿnh đọc Kinh Thánh!" Cần đọc
Kinh Thánh một cách hợp lư, cần nhớ đến nền văn hóa của những người viết các văn
bản, nhưng hăy biết rằng ánh sáng mà họ thông truyền chẳng liên quan ǵ đến bối
cảnh mà họ viết. Sứ điệp là một chuyện, thời đại và h́nh thức là chuyện khác.
Phải đọc Kinh Thánh với cơi ḷng rộng mở mà t́m hiểu cái tinh tuư của Kinh Thánh.
Khi bạn đọc sách Thánh, hăy cầm Kinh Thánh một tay, và cầm viễn vọng kính tay
bên kia. Hăy luôn t́m kiếm sự thật, dù nó đến từ đâu: từ khoa học, từ Đức Phật
hay từ Đức Mahomet. Điều quan trọng là khám phá chân lư nơi mà mọi sự thật trùng
khớp với nhau, v́ chân lư là Một.
Đừng sợ nh́n vào viễn vọng kính. Nhiều vị thánh không biết đến Kinh Thánh mà
vẫn gặp được thực tại. Văn bản chân chính, ấy là sự sống, và Kinh Thánh kể ta
nghe về sự sống. V́ thế, Kinh Thánh là một phương tiện, nhưng đồng thời là một
huyền thoại, được dùng để cố gắng diễn đạt qua các mẩi chuyện những ǵ không thể
giải thích bằng ngôn ngữ, hầu cho, qua các mẩu chuyện ấy, ta rút ra ư ghĩa của
sứ điệp Thiên Chúa.
Một số huyền thoại mang tính lịch sử và một số khác th́ không. Cuộc đời Giôna
không mang tính lịch sử, c̣n cuộc đời Chúa Giêsu th́ có. Trí tuệ nhân loại chúng
ta không được chuẩn bị để nh́n thấy thực tại cuộc sống, và điều nguy hiểm là đầu
óc ta bám chết vào các khái niệm, dù cho những khái niệm đó cố gắng diễn đạt
thông điệp của các huyền thoại kia.
Cuộc đời lịch sử của Đức Giêsu đă trở thành huyền thoại và ta cần phải xóa tan
huyền thoại để t́m lại nét tươi mát của một sứ điệp sống động. Cần phải loại ra
ngoài Kinh Thánh những điều cuồng tín, những giới hạn văn hóa, những phong tục
và thành kiến của dân Do Thái vào thời ấy.
Phải ư thức rằng, khi Chúa Giêsu cử hành Thánh Thể, chẳng hạn, th́ Ngài cầm lấy
bánh bột ḿ và rượu nho, nghĩa là những món ăn thường ngày của người nghèo, mà
ai cũng có được trên xứ sở Ngài. Trên những đất nước khác, người ta phải nhập
khẩu bánh bột ḿ và rượu nho để cử hành Thánh lễ. Sao lại vậy?
Các nhà ḍng Tên đă bất b́nh v́ người phương đông cử hành Thánh lễ với bánh bột
gạo và nươc cốt trái cây, những sản phẩm dễ t́m thấy nhất trên đất nước họ. Điều
ǵ quan trọng hơn, yếu tính hay h́nh thức? Sứ điệp hay vật chất? Chúng ta phải
học cách phân biết cái chính yếu với những ǵ thêm thắt vào và đừng xem những
sai lạc là chân lư.
TRẦN DUY NHIÊN (JB. trích trong "Cuối Cùng Ta Cũng Tự Do")