THÁNH GIUSE XIN VÂNG! Nói đến hai tiếng "Xin Vâng" người ta
thường nghĩ ngay đến Đức Maria. Cả cuộc đời Mẹ là hai tiếng "xin
vâng" trọn vẹn. Thế nhưng rất ít người nghĩ đến Thánh Giuse. Người
đă trỗi dậy đón Maria về làm vợ ḿnh. Người đă trỗi dậy đưa Maria và
hài Nhi Giêsu trốn đi trong đêm tối. BỒ CÔNG ANH |
GIỮA ĐỜI THƯỜNG
Xóm lao động nghèo một chiều cuối tháng 12…
Bé Ti khóc ầm ĩ trong tay bà ngoại. Ba mẹ thôi nhau, mẹ bế bé về ngoại, lần hồi
làm lụng nuôi con. Chén cơm đă nguội trên tay bà ngoại, bé Ti nhất định không
chịu ăn. Có nỗi bồn đọng lại nơi cuối mắt của bà lăo tóc đă bạc. Những người
đang cắt xốp làm dép gần đấy ngẩng đầu ái ngại nh́n cả hai bà cháu…
Tiếng c̣i xe tin tin không làm cho lũ trẻ ngừng chân, trời xẩm tối mà cả bọn trẻ
c̣n mải mê chạy theo trái bóng tṛn. Ba mẹ chúng đang c̣n mải làm việc, chẳng ai
kịp nh́n xem con ḿnh đang chạy trước hiểm nguy…
Trời sập tối, xóm lao động lên đèn. Con bé Nấm đang phụ nhặt rau cho mẹ nó làm
bữa cơm tối. Thằng Dũng lớn nhất nhà tắm cho cu Bin. Hai anh em vừa tắm vừa chơi,
chúng nghịch nước ầm ĩ. Chợt chiếc xe dừng trước cửa nhà, cu Bin hớn hở chạy ra
ôm cổ ba. Chiếc áo của bác tài xe ôm ướt đẫm mồ hôi. Ba nó mỉm cười hôn thằng
Bin nựng nịu.
Cả nhà quây quần bên mâm cơm tối. Bữa ăn chẳng có ǵ sang trọng nhưng người này
gắp cho người kia. Ba kể cho cả nhà nghe hôm nay ba chở một ông cụ vào bệnh viện
thăm đứa con bị té xe bị thương do bọn đua xe đụng phải. Con bé Nấm méc ba hôm
nay cu Bin làm nhăn cuốn vở Toán của nó. Dũng hỏi ba: ca dao khác tục ngữ thế
nào. Thằng Bin nghe thế cũng chen vào: "Em cũng biết… Công cha như núi Thái Sơn.
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"… Cả nhà cùng cười trước giọng phát âm
chưa chuẩn của nó.
Hạnh phúc đích thực thường rất giản đơn. Đâu cứ phải ở Nagiarét mới có Thánh Gia
giữa đời. Ở đây, trong xóm lao động này cũng có một thánh gia. Họ là những người
biết sống chân chính, biết quan tâm chia sẻ, yêu thương và hy sinh cho nhau. Họ
là những người sống vai tṛ Thiên Chúa giao cho họ cách đơn sơ mà hoàn hảo nhất.
DĂ QUỲ
MẸ LẠNH LẮM PHẢI KHÔNG?
Vào đêm trước lễ Giáng Sinh, một thiếu phụ mang thai lần bước đến nhà người bạn
nhờ giúp đỡ. Con đường ngắn dẫn đến nhà người bạn có một con mương sâu với cây
cầu bắc qua. Người thiếu phụ trẻ bỗng trượt chân chúi về phía trước, cơn đau đẻ
quặn lên trong chị. Chị hiểu rằng ḿnh không thể đi xa hơn được nữa. Chị ḅ dưới
gầm cầu. Đơn độc giữa những chân cầu, chị đă sinh ra một bé trai. Không có ǵ
ngoài những chiếc áo dày đang mặc, chị lần lượt gỡ bỏ áo quần và quấn quanh đứa
con bé xíu, ṿng từng ṿng giống như một cái kén. Thế rồi t́m thấy được một
miếng bao tải, chị trùm vào người và kiệt sức bên cạnh con.
Sáng hôm sau, ngày lễ Giáng Sinh, một phục nữ lái xe đến gần cầu, xe bỗng chết
máy. Bước ra khỏi xe, băng qua cầu, bà nghe tiếng trẻ khóc yếu ớt dưới gầm. Chui
xuống t́m, bà thấy một đứa bé sơ sinh đói lả, đang yếu ớt khóc… nhưng vẫn c̣n ấm,
c̣n người mẹ đă chết cóng rồi. Đứa bé được bà đem về nuôi. Lớn lên, cậu bé
thường hay đ̣i mẹ nuôi kể lại câu chuyện đă t́m thấy ḿnh. Vào ngày lễ Giáng
Sinh, cũng là ngày sinh nhật lần thứ 12, cậu bé nhờ mẹ nuôi đưa đến mộ người mẹ
tội nghiệp. Đến nơi, cậu xin mẹ nuôi dành cho cậu ít phút riêng tư để cầu nguyện.
Đứng cạnh ngôi mộ, cậu cúi đầu và thầm khóc.
Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần áo. Bà mẹ nuôi sững sờ khi thấy cậu bé lần lượt cởi
bỏ tất cả y phục đang mặc và đặt lên mộ mẹ ḿnh. Bà mẹ nuôi nghĩ: "Chắc là nó sẽ
không cởi bỏ tất cả, nó sẽ lạnh cóng mất!". Nhưng cậu bé đă cởi bỏ tất cả và
đứng run rẩy. Bà mẹ nuôi đến bên, bảo cậu bé mặc đồ trở lại. Bấy giờ, bà nghe
cậu bé gọi người mẹ mà cậu chưa bao giờ biết: "Mẹ ơi, mẹ đă bị lạnh hơn con lúc
này, phải không mẹ?". Và cậu bé ̣a khóc.
JB. sưu tầm.
H̀NH ẢNH THIÊN CHÚA
Ta chỉ có thể nhận biết Thiên Chúa trong sự thật và sự sống. Trong thực tế, ta
có tin vào vị Thiên Chúa ấy không? Qua hành vi thái độ của ḿnh, ta thường tŕnh
bày h́nh ảnh một Thiên Chúa đáng sợ, chẳng ăn nhập ǵ với người Cha yêu thương
và công tŕnh mà Chúa Giêsu đă giúp ta khám phá qua đời sống của Ngài. Thực ra,
khi ta không thực sự biết được Chúa Giêsu, th́ làm sao ta biết được Chúa Cha?
"Philip, đă bao lâu rồi anh sống với Thầy, thế mà anh chẳng biết Thầy sao?". Tốt
hơn là đừng bảo rằng ta là môn đệ Đức Kitô, nếu ta tiếp tục tŕnh bày một hí họa
về Đấng đă tự xác định rằng ḿnh là Con Thiên Chúa, là Đường, là Sự Thật và là
Sự Sống.
Mục tiêu đầu tiên của ta là biết sống như một con người. Thiên Chúa làm người để
ta sống như một con người. Vấn đề không phải là sống tốt hơn hay xấu hơn, nhưng
là sống đúng thực chất của ḿnh. Dù ta tốt hay ta xấu, th́ Thiên Chúa là Cha vẫn
yêu thương ta như vậy: Người chỉ yêu cầu ta trung thực, nghĩa là đừng để Người
thất vọng v́ đă đặt kỳ vọng nơi chúng ta.
Chúa Giêsu biết đi sâu vào ḷng người và nh́n thấy điều thiện bên trong họ.
Đấy là điều đầu tiên mà ta cần học hỏi nơi Ngài: học cách nh́n thấy mỗi người
đúng với bản chất của họ nơi thâm sâu, mà không dừng lại ở lớp vỏ bề ngoài: học
yêu thương vô điều kiện. T́nh yêu được trao ban khi cái tha và cái ngă mất đi
tầm quan trọng mà chỉ c̣n có t́nh yêu thôi. Do đó, khi t́nh yêu hồn nhiên và tự
phát là động cơ cho hành động, bạn không c̣n cảm thấy nhu cầu phải vênh vang va
‘tay trái bạn không biết điều tay phải làm’. Bạn trao ban t́nh yêu đích thực khi
bạn không ư thức rằng ḿnh đang yêu. Bạn không để ư đến t́nh yêu v́ t́nh yêu
thương là cho không. Đấy là loại t́nh yêu được nêu lên trong ngày phán xét cuối
cùng, theo tường thuật của thánh Mathew. "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con cho
Chúa ăn, cho Chúa uống và cho Chúa mặc đâu?"
Khi bạn vênh vang v́ đă làm việc thiện, đă thực hiện một cái ǵ đó hơi ngoại lệ,
t́nh yêu không c̣n là t́nh yêu mà trở thành cái vỏ bên ngoài. Tính háo danh đă
thay chỗ t́nh yêu và làm nảy sinh ḷng kiêu ngạo. Trong t́nh yêu, chỉ có những
hành động đúng đắn mà không hề buộc ai quan tâm. T́nh yêu tinh tuyền không thể
làm ǵ khác hơn là yêu thương và lời đáp trả đối với t́nh yêu th́ lúc nào cũng
là yêu thương.
Muốn hạnh phúc, bạn không cần phải làm ǵ cả, không cần phải t́m kiếm ǵ cả,
nhưng chỉ cần xóa đi những suy nghĩ sai lầm và những ảo tưởng ngăn cản không cho
bạn nhin thấy sự thật. Nếu bạn thức giấc và giữ ḿnh thức tỉnh, bạn có thể phát
hiện những sự phong phú và những cơ may mà mỗi ngày bạn được trao tặng, nhận ra
chúng và gọi đúng tên chúng. Bạn là hạnh phúc và t́nh yêu, nhưng bạn không màng
đến v́ bạn đang ngủ say. Bạn cố gắng đạt được hạnh phúc bằng các phương tiện mà
xă hội đă dạy bạn. Nếu điều ǵ trở nên khó khăn hay khó chịu, bạn bỏ chạy. Do đó,
bạn trốn trong tiếng ồn, trong ciệc tiêu thụ, trong ảo tưởng và trong khốn cùng
của ḿnh, để rồi sau đó những thứ đó làm cho bạn xấu hổ. Chúng ta đă bị lập
tŕnh để cảm thấy hạnh phúc hay bất hạnh tùy theo cái nút mà người ta bấm, nút
khen hay nút chê. Đấy là điều làm cho bạn chới với và lắc lư từ thái cực này
sang thái cực khác mà không bao giờ t́m được thế quân b́nh.
Những người ngủ say và bị lập tŕnh là những kẻ mà xă hội kiểm soát dễ dàng nhất.
Bạn phải thức giấc nếu không muốn trở nên một đơn vị trong lô người ấy!
ANTHONY De MELLO (JB. trích trong "Cuối Cùng Ta Cũng Tự Do")