"Trong ngàn năm thứ ba này, tất cả chúng con đều được mời gọi công bố Sứ điệp Phúc Âm qua chứng tá đời sống chúng con. Giáo Hội cần đến năng lực của chúng con, sức hăng say nhiệt t́nh của chúng con, những lư tưởng của người trẻ, để làm cho Tin Mừng được ăn sâu vào trong tế bào xă hội, và làm nảy sinh một nền văn minh công bằng đích thực và là nền văn minh t́nh thương không phân biệt kỳ thị."
"Giáo Hoàng đây đồng hành với các con hằng ngày trong kinh nguyện, cậy trông nơi sự hợp tác của các con trong việc rao giảng Tin Mừng và khích lệ các con tiến bước lạc quan trong cuộc sống Kitô hữu."
(Trích từ bài thuyết giảng của ĐGH Gioan Phaolô II dành cho Giới trẻ Thụy Sĩ)

TRỞ THÀNH CON CÁI CHÚA LÀ MỘT VIỆC ĂN THỀ SỐNG CHẾT CÓ NHAU CỦA NGƯỜI JARAI
Ama Hiếu bỏ mặc tôi đọc Kinh Thánh một ḿnh khoảng nữa tháng, ông chẳng lui tới hay hướng dẫn ǵ thêm. Tôi đọc Kinh Thánh chỉ như là đọc truyện.
Sau đó con tôi bị bệnh và tôi đưa cháu lên Cheoreo để chữa trị th́ tôi gặp sơ Mạnh, người mà tôi đă biết khi tôi học ở trường Thánh Gia. Khi tôi nhắc lại th́ sơ

Mạnh cũng nhận ra tôi v́ tôi là một học sinh rất nghịch ngợm nổi tiếng ở trường trước kia. Xơ chỉ hỏi tôi hiện ở đâu mà không hề nói ǵ về Chúa cả. Hôm sau, sơ Mạnh cùng một người nữa và ama Sim đến thăm con tôi. Tôi hỏi ama Sim về những sinh hoạt của nhóm Công Giáo ở Cheoreo và tôi cũng ḍ hỏi thêm về ama Hiếu, v́ ama Hiếu mới từ trại cải tạo về nên tôi chưa dám tin tưởng, sợ ông ta lôi kéo tôi vào những việc liên quan đến chính trị.

Sau khi xác minh rơ về ama Hiếu qua ama Sim, ama Hiếu lại đến thăm tôi, tôi báo rằng bệnh t́nh của tôi và con tôi đều thuyên giảm. Tôi cũng nói với ông rằng những lời Kinh Thánh đă "đom" (mắc dính) theo tôi từ khi tôi c̣n là bộ đội cho đến nay. Tôi biết Ngài là Đấng yêu thương và tha thứ nhưng tôi không biết về những "bruă Yang" (công việc thần linh) của Ngài.
Vợ chồng tôi tham gia vào nhóm sinh họat của ama Hiếu, chúng tôi cùng nhau đọc Lời Chúa và cầu nguyện chung với nhau. Khi đọc Lời Chúa th́ tôi cảm thấy vui sướng và dần dần tôi b́nh phục lại, đến năm 1990 th́ tôi lành hẳn.
Năm 1988, tôi được lănh nhận phép thanh tẩy để trở thành con cái Chúa. Đối với tôi đó như là một việc ăn thề sống chết có nhau của người Jarai. Đó cũng là năm tôi bị khai trừ khỏi Đảng với tội danh là ngừng sinh hoạt Đảng hơn 3 tháng. Nhưng trước đó nhiều lần tôi đă bị khuyến cáo, khuyên bỏ đạo v́ đó là một điều mê tín dị đoan, làm ảnh hưởng không tốt đến quần chúng.
Sau bảy ngày học hỏi cầu nguyện trong nhóm ama Hiếu, ngày 13/8/1988, tôi được chọn lên ḍng Phaolô (ở Pleiku) họp mặt, Trong dịp đó tôi cũng được tặng một quyển sách Cựu Ước bằng tiếng Jarai. Tôi rất vui sướng khi nghe sơ bề trên ở Đà Nẵng vào thăm và nói về việc Chúa luôn ở cùng và t́m kiếm, kêu gọi người Jarai đến với Ngài, điều mà chính bản thân tôi đang cảm nghiệm được.

Nhưng khi chúng tôi trở về nhà th́ cả công an, bí thư, du kích đă chuẩn bịø để bắt chúng tôi vào ngày Chủ Nhật. Dù mới thanh tẩy có 7 ngày nhưng lúc đó tôi không hề thấy sợ hăi. Khi chúng tôi đang sinh hoạt chung vào buổi sáng th́ họ ùa vào nhà và tịch thu tất cả sách hát, Kinh Thánh và vở viết. Khi họ muốn lấy cây Thánh giá trên bàn thờ th́ tôi không cho và bảo rằng, sách hát và Kinh Thánh là của nhà thờ cho, các anh muốn lấy th́ tùy ư, nhưng cây thánh giá này là của tôi mua nên các anh không được đụng vào. Ông bí thư nói rằng: "Anh là Đảng viên, cán bộ của Nhà Nước, của Ủy Ban xă mà sao anh lại làm như thế này?" Tôi trả lời rằng: "Cán bộ, Đảng viên chả có liên quan ǵ đến chuyện này, đây là việc linh thiêng. Các anh đă biết tôi là người thế nào, tôi đă nói là tôi dám làm, các anh hăy đi về nếu không th́ đừng có trách tôi v́ nếu có chuyện ǵ th́ chẳng có ai nuôi vợ con các anh đâu…" Họ nghe vậy th́ sợ và bỏ về.
Khi đă nhận ra Chúa Yêsu là Cứu Chúa của ḿnh th́ tôi không c̣n tham gia trong những việc cúng Yang nữa. Đầu tiên ở vùng chúng tôi có 6 gia đ́nh, gồm 6 người được nhận bí tích thanh tẩy, nhưng từ đó bà con trong vùng theo đạo ngày càng đông, đến năm 1990, th́ ở vùng này đă có được khoảng 150 người theo Chúa. Do vậy, có quyết định của công an Huyện bắt tôi đi cải tạo. Họ khuyên tôi bỏ đạo th́ sẽ được khôi phục lại làm Đảng viên, nhưng tôi nói rằng đây là vấn đề đức tin chứ không liên quan ǵ đến chính trị; tôi đă từng theo dơi tôn giáo trong 6 năm và tôi chả thấy có ǵ sai cả, họ chỉ dạy yêu thương và tha thứ. Phần tôi, chỉ nhờ đọc Kinh Thánh mà tôi đă được chữa lành sau gần 6 năm bệnh tật, nên dù sống chết thế nào tôi cũng sẽ sống với niềm tin của ḿnh.

Khi tôi được thả về th́ trong làng của tôi đă có gần 60 người theo Chúa. Năm 1989, tôi bị bắt đi cải tạo hai lần. Năm 1990 th́ 4 lần. Tôi rất ngạc nhiên và hỏi mọi người tại sao tôi bị bắt bớ mà mọi người lại theo đạo, th́ họ nói rằng tôi chấp nhận bị bắt bớ khổ cực mà không bỏ đạo, điều đó chứng minh rằng đó là đạo thật nên họ tin. Họ cũng thấy tôi được ơn chữa lành khỏi bệnh tật nên họ càng tin hơn nữa.
Có lần tôi bị bắt lên xă lúc 6 giờ sáng th́ 8 giờ bà con trong xă kéo theo lên rất đông nên họ phải thả tôi về. Từ năm 1996, 1997 th́ tôi khỏe mạnh hoàn toàn và tôi đi khắp vùng để làm chứng cho Chúa. Tôi thường đem theo một ít tiền để mua heo hay là đem theo lưới chài để bán pḥng khi gặp công an th́ có cớ mà trả lời.
Chúa củng cố đức tin chúng tôi hơn bằng những ơn lạ xảy ra trong buôn làng như vào năm 1997, amí Quang, 20 ngày không ăn uống và bỏ nhà đi lang thang, chồng và bà con theo khuyên bà trở về nhà nhưng bà quên tất cả, không c̣n nhớ ai. Sau 17 ngày lang thang bà gặp hai người trong rừng dạy bà dùng các ngón tay để đếm 10 lần một và làm năm lần (50 kinh) để đọc kinh Kính Mừng Maria (lúc đó chúng tôi mới vào đạo và chúng tôi chỉ dùng các bài thánh ca và thuộc có 3 kinh là: kinh Tin Kính, kinh Lạy Cha và kinh Kính Mừng. Chúng tôi cũng chưa biết lần chuổi như bây giờ). Khi amí Quang đọc xong 50 kinh Kính Mừng th́ bà t́m thấy đường để trở về nhà. Mọi người trong làng và gia đ́nh bà đều rất vui mừng.
Amí Quang kể rằng khi đọc 50 kinh bà thấy lại tất cả những tôi lỗi bà đă phạm khi bà làm bà đỡ bà giết hại nhiều hài nhi trong bụng mẹ, cũng như những lổi lầm bà đă phạm với chồng ḿnh. Tôi không biết đó là thật hay giả nên chúng tôi hỏi cha Phán và Ngài xác nhận là việc lần hạt đă được dạy trong sách từ trước. Do đó, chúng tôi từng cặp vợ chồng đến cầu nguyện chung với bà để xin Chúa ơn được chữa lành và b́nh an trong gia đ́nh.

Chứng từ của Ama Thuột – Phần 2 (Amai SHL ghi lại và dịch)


ĐƠN ÂM: LỢI
Mới đây ở Việt Nam, nhà nước phát động mỗi xă mỗi phường thành lập một đội hoạt động xă hội t́nh nguyện để làm việc pḥng chống tệ nạn xă hội và một vài việc khác. Những người hoạch định hứa hẹn sau ba năm, những người t́nh nguyện này sẽ được vay vốn làm ăn.
Dùng cái lợi (cá nhân) làm cần câu người dân làm việc thiện hy vọng sẽ gặt hai được kết quả ban đâu, nhưng về lâu dài, khi cái lợi hết hoặc trở nên quá nhỏ với người dân th́ có c̣n ai làm việc thiện?
Cũng không trách cách làm của họ được, v́ họ chủ trương vật chất là trên hết mà. Chỉ lưu ư với ḿnh rằng Hội Thánh ở khắp nơi trên thế giới và ngay cả ở Việt Nam đă có rất nhiều người, nhiều tổ chức thiện nguyện và đă góp phần thăng tiến xă hội, giáo dục và công bằng xă hội. Có những người dấn thân đến mức có thể bị hủy diệt, mà không hề sợ hăi, v́ họ đă có lời mời gọi của Chúa là cái lợi lớn lao: "Ai liều mạng sống ḿnh… th́ sẽ được mạng sống ấy" (Lc 9,24).

AN


NHỮNG BÔNG HOA GIÁO HỘI
D̉NG THÁNH CLARA
+ MỤC ĐÍCH VÀ ĐƯỜNG HƯỚNG
Sống Phúc Âm theo Linh đạo của Thánh Phanxicô Assisi và Thánh Clara nhưng quy về đời sống chiêm niệm, ẩn lán.Chuyên lo cầu nguyện qua nếp sống thực sự nghèo khó, hèn mọn, khổ chế, đơn sơ, vui tươi và huynh đệ.
+ ĐIỀU KIỆN GIA NHẬP
Có dấu hiệu sống ơn gọi chiêm niệm; Yêu thích sống khó nghèo, hèn mọn và huynh đệ.
Sức khoẻ b́nh thường, tâm lư ổn định.
Tuổi từ 18 đến 25; Tŕnh độ văn hoá: lớp 12.
Có cha xứ hoặc cha linh hướng giới thiệu.
+ LIÊN LẠC
Trụ sở chính của Ḍng: Đan Viện Clara
Địa chỉ: 1/38 Khu phố 1, phường Tăng Nhơn Phú B, Quận 9, Tp.HCM, Việt Nam; ĐT: (848).8969805