TẤT CẢ MÙA XUÂN ĐỀU DẪN ĐẾN SỰ CHẾT, TRỪ PHỤC SINH
Đời sống là một sự tầm thường, một nhà thần học tên là Lamartine đă phát biểu trước hạnh phúc của chúng ta với một lời cầu nguyện ngắn "ôi thời gian, hăy lùi lại". Nhưng không! Phục Sinh đă mở những cánh cửa cho một niềm vui vĩnh cửu mà không có ǵ c̣n có thể đến để đe doạ được. "Vĩnh cửu" là một từ tràn đầy nhất trong thân phận con người của chúng ta. |
Tất cả mùa xuân đều dẫn đến sự chết, trừ Phục Sinh, là một sự chiến thắng
hoàn toàn trong đời sống. Khi chúng ta hát lên "Đức Kitô đă sống lại", điều đó
muốn nói rằng cho Người và cho tất cả chúng ta đang đi trong dấu vết của Ngài,
Ngài đă vượt qua biên giới rất mầu nhiệm giữa cái chết và sự sống.
Phục Sinh là sự bộc phát để cho tất cả cái chết được đi vào sự sống. Một sự sống
không giới hạn. Đức Jésus phục sinh không phải duy nhất cho một người sống, Ngài
là sự sống, Ngài đến để tặng hiến sự sống của Ngài cho tất cả chúng ta được sống
.
Sự tặng hiến kỳ lạ này, chính là Thánh Lễ. Khi những tiếng chuông của ngày Chúa
Nhật bên ngoài nhà thờ đánh lên ngân nga, những tiếng chuông ấy như lời mời gọi,
thúc giục trong ḷng chúng ta: "Hăy đến sống! Hăy đến t́m kiếm những hoa hồng
không bao giờ héo tàn. Hăy đến để thuần hoá đời sống chúng ta vào đời sống vĩnh
cửu".
Chẳng may, tư tưởng này, không đi vào đầu óc của chúng ta, chúng ta tham dự
Thánh Lễ cao cả một cách chán ngán, có khi không bằng buổi xem phim thường xuyên
của chúng ta. Sự lập đi lập lại một cách ủ dột luôn luôn trong sự mệt mỏi…
Về phần Thiên Chúa, bởi chính Ngài cũng hướng nh́n về Phục Sinh. Ngài có những
buồn phiền không? Có chán nản không? Và trên trời có những bông hoa không bao
giờ héo tàn không?
Những từ trên không bao giờ cao siêu để diễn tả môt sự mời gọi, chính Chúa Giêsu
đă dùng những biểu tượng như: yến tiệc, tiệc cưới. Những nhà giảng thuyết đă thử
làm những bài hướng dẫn rất đầy đủ. Cha sở họ Ars đă hài ḷng với những từ "chúng
ta ở với Chúa". Ngài đă khóc khi thốt lên với niềm vui sướng, người ta không
biết ǵ hơn ở trên trời nhưng người ta biết tất cả "chúng ta sẽ ở với Thiên Chúa".
Một đời sống Vinh Cửu! Gần Thiên Chúa, không c̣n ǵ có thể làm héo tàn…
DỪNG LẠI MỘT CHÚT TRƯỚC GIỚI TRẺ TIN LÀNH
Trong chúng ta, chắc chưa có ai không một lần tiếp xúc với giới trẻ Tin Lành. Họ
cũng trẻ, cũng đầy nhiệt huyết, và điều nổi bật nhất là họ không ngừng nói về
Giêsu.
Tôi có cậu học tṛ lớp 10, mỗi lần học bài th́ ngủ gật mà tụng kinh Phật và đọc
Kinh Thánh th́ tỉnh như sáo. Một lần tôi bắt gặp trong cặp cậu nhỏ một cuốn sách
Cuộc đời Chúa Giêsu, và vài cuốn Hy Vọng. Hỏi rơ th́ ra là mấy anh bạn bên Tin
Lành gửi tặng cậu. Cậu thích thú nên hay đem theo để đọc mỗi khi rảnh, hoặc ra
chơi ở trường.
Thoạt nghe qua, câu chuyện có vẻ như rất b́nh thường, chẳng ai lạ ǵ những "chiêu"
truyền giáo của những giáo dân Tin Lành. Ngày c̣n ngồi giảng đường, thỉnh thoảng
lũ bạn lại hè nhau hỏi tôi, t́m hiểu đủ thứ về Đạo của tôi, Thiên Chúa Giáo, v́
họ thấy nhiều điều rất lạ. Ví dụ như ăn chay mà không ăn vặt là sao? Sao không
ăn chay trường như đạo Phật? Sao Chúa Giêsu chết rồi c̣n sống lại được?… Và câu
hay được hỏi nhất là sao bên "đạo của bạn" không đi "dụ" người ta theo đạo như
đạo Tin Lành? V́ các bạn tôi hay "bị" những bạn trẻ Tin Lành làm quen và nói
chuyện cho nghe về Chúa Giêsu.
Ban đầu tôi rất vui vẻ giải thích cho họ v́ trong lớp chỉ có ḿnh tôi có đạo,
lại là Thiên Chúa Giáo. Và câu trả lời của tôi cho câu hỏi hay gặp nhất luôn là:
V́ đạo của ḿnh rao giảng cho mọi người "nghe" và "thấy" qua chính cuộc sống của
các giáo dân đạo ḿnh. Tôi có phần tự hào khi nói như vậy v́ nghĩ rằng đạo của
ḿnh hay, chẳng cần phải "dụ" làm ǵ… song đến bây giờ tôi lại thấy khác.
Phải thừa nhận rằng các bạn trẻ Tinh Lành sống đạo "nóng" hơn chúng ta –
những người trẻ Công Giáo rất nhiều. Họ thuộc Kinh Thánh như cháo chảy, biết rơ
câu nói ấy nằm trong sách nào, đoạn mấy, câu mấy. Đây là điều mà hiếm có người
trẻ Công Giáo nào có được. Ngay cả chính tôi. Kinh Thánh là Lời Chúa, họ đă "ăn"
Lời Chúa, "ngủ" Lời Chúa và "sống" Lời Chúa. Lời Chúa hun đúc sức trẻ trong họ
thành một mạch sống cuồn cuộn, chảy tràn ra xung quanh. Tôi vẫn thấy các bạn trẻ
Tin Lành tụ họp nhau mỗi tuần vào chiều thứ 7 và cả ngày chủ nhật, tại một trung
tâm tạo việc làm cho người tàn tật để đọc Kinh Thánh, hát, ca tụng Chúa, và chia
sẻ với nhau về Lời Chúa. Không phải chỉ là h́nh thức như một số nhóm Sinh Viên
của ta hay làm, đến đây, bạn sẽ thấy ngay sức trẻ và ḷng mộ đạo của họ hừng hực
nóng.
Họ sẵn sàng tặng bạn sách vở viết về đạo của họ, họ sẵn sàng tổ chức cho bạn đi
picnic để có cơ hội t́m hiểu về đạo của họ. Họ sẵn sàng ngồi cả ngày để giảng
cho bạn nghe rành rọt về mọi điều. Sách của họ, ví dụ như cuốn Hy Vọng trong cặp
học tṛ tôi, đă biết lồng đạo vào đời, với nhiều mảng khác nhau như học vấn,
việc làm, t́nh yêu, hôn nhân, gia đ́nh, hạnh phúc, vấn nạn xă hội… là những điều
người trẻ rất quan tâm, rất phong phú với cả hai thứ tiếng Anh và Việt.
Đây là điều mà mỗi người trẻ chúng ta cần nh́n lại, dường như lâu nay chúng
ta chưa thực sự sống Lời Chúa chứ đừng nói ǵ đến truyền giáo. Có lẽ chúng ta
không chọn cách truyền giáo của các bạn trẻ Tin Lành, nhưng liệu chúng ta có
cách truyền giáo nào hay hơn họ không? Chúng ta có nhóm trẻ, họ cũng có. Chúng
ta có các hoạt động xă hội, họ cũng có. Chúng ta có Kinh Thánh, họ cũng có.
Nhưng họ thuộc và áp dụng c̣n chúng ta th́ chưa. Họ có sách cho các bạn trẻ theo
đúng nhịp thời đại, với cả những trang web rất phong phú c̣n chúng ta th́ rất
yếu. Họ dám đứng lên rao giảng lớn tiếng c̣n chúng ta th́ âm thầm đến nỗi không
ai nghe thấy Lời Chúa nói nơi chúng ta. Và điều quan trọng nhất, trở lại câu
chuyện của cậu học tṛ tôi, chúng ta phải thấy rằng giới trẻ Tin Lành rất "nhạy".
Họ biết nhắm đến những bạn trẻ, những thế hệ đang t́m cho ḿnh một chỗ dựa tinh
thần vững chắc trước cuộc đời. Họ cũng biết nhắm đúng những bạn trẻ đang đi t́m
ư nghĩa cuộc đời, đang đi t́m một chân lư giống như cậu học tṛ 16 tuổi của tôi.
Năm nay là Năm Thánh Truyền Giáo, tôi tin là giới trẻ chúng ta sẽ có những bước
tiến mới trong công cuộc Truyền Giáo của Giáo Hội. Tôi không nghĩ là chúng ta
cũng phải dùng những "chiêu" như các bạn trẻ Tin Lành đă làm, nhưng chúng ta với
t́nh yêu và ḷng sáng tạo sẽ biết ḿnh cần phải làm ǵ. Dừng lại một chút trước
các bạn trẻ Tin Lành, chúng ta sẽ lên đường để chia sẻ niềm hạnh phúc Giêsu mà
chúng ta đă có phải không bạn.
ĐỐM
ĐƠN ÂM: TIN
Có lẽ ít có ai trong chúng ta lại không một lần trải qua thất bại, chán nản. Và
cảm giác của bạn lúc đó là ǵ? Buồn? Thất vọng? Hay than thân trách phận?
Bạn có bao giờ nghĩ là tại bạn đă không "tin" đủ không?
Chắc hẳn bạn đă nhiều lần nh́n thấy một chú voi to lớn bị cột chân bằng một sợi
xích bé xíu. Bạn có bao giờ tự hỏi tại sao nó không dứt sợi xích đó ra dù nó
hoàn toàn có thể làm điều đó không? Đơn giản v́ ngay từ khi c̣n bé, nó đă bị
người ta xích bằng sợi xích ấy rồi, dĩ nhiên khi c̣n bé, nó không thể nào phá
được sợi xích ấy. Ư nghĩ "ḿnh không thể, ḿnh không thể…" đă trở nên một lập
tŕnh cố định, và ngay cả khi bây giờ nó đă trở nên một chú voi to lớn với sức
mạnh phi thường, lập tŕnh đó vẫn có sức mạnh chi phối và làm mất hẳn sự phát
triển của ư thức tự do.
Bạn đứng trước một thử thách, ḷng thầm nghĩ "đây là công việc quá khó… chắc
ḿnh không thể nào làm nổi…" ư nghĩ này chi phối bạn khiến cho mọi sự sáng tạo
và năng động trở nên tê liệt… và thế là bạn thất bại ngay khi vừa mới bắt tay
vào việc.
Cũng vậy, nếu bạn tin ḿnh không có khả năng về toán học th́ bạn sẽ chẳng bao
giờ giỏi toán được. Nếu bạn tin ḿnh xấu xí, khó ưa, bạn sẽ sống trong vỏ ốc của
tự ti và cau có th́ cuối cùng, mọi người sẽ công nhận điều bạn tin dù sự thực là
bạn có nụ cười rất dễ thương, cái mũi hếnh duyên dáng cùng những điều bí ẩn thú
vị sau cái trán dồ.
Đừng nghĩ mọi người sẽ thấy cái mụn trên mũi tôi, hăy nghĩ mọi người rất thích
sự cởi mở của tôi.
"Hăy tin th́ sẽ được"… Vậy tại sao bạn không dám tin? Đừng tạo cho ḿnh những
lập tŕnh cố định như chú voi to xác. Kaxantzakis nói: "Bạn có cọ và màu sơn.
Bạn vẽ lấy thiên đường của ḿnh và bước vào".
BÚT CH̀ ĐEN