NGÀY TẾT NÓI CHUYỆN THỜI GIAN

Tuổi trẻ thích nói về tương lai, nhưng thường coi nhẹ thời gian. Lần nọ, trong một bữa tiệc, tôi được nghe một câu nói rất ư vị về thời gian: "Thời gian là bạn, nhưng cũng là kẻ thù". Thời gian là bạn v́ không có ǵ mà không có thời gian đồng hành. Người ta sống là sống với thời gian và sống trong thời gian. Dù ăn, dù uống, dù ngủ, nghỉ,... tất cả đều có người bạn thời gian đồng hành. Thời gian là bạn, nhưng cũng là kẻ thù, v́ cũng chính thời gian là người chôn vùi vĩnh viễn những ước mơ chưa được thực hiện của ta. Năm mới mở ra một cánh cửa nhưng cũng khép lại một cánh cửa.
Đối với Giới Trẻ thời gian có vẻ chậm chạp, nhưng không có ǵ đáng sợ bằng sự chậm chạp của thời gian, một sự chậm chạp vượt qua tất cả: Hôm qua, thời gian c̣n là của bạn, nhưng hôm nay khoảng thời gian đó đă hoàn toàn vụt ra khỏi tay bạn một cách tuyệt đối, không thể cứu văn. Bạn có thể lợi dụng lỗi lầm của để rút ra kinh nghiệm cho tương lai; bạn có thể cố gắng hơn bây giờ để bù đắp lại một thiếu sót hôm qua; nhưng không bao giờ bạn có thể quay lại để sửa đổi, để làm lại dù chỉ một giây phút của quá khứ. Ngay cả giây phút mà bạn đang có đây cũng đang tuột ra khỏi tay bạn một cách không thể cưỡng lại được, từ từ nhưng chắc chắn. Bạn chỉ có một cách duy nhất để giữ lại thời gian là sử dụng một cách tốt nhất khoảng thời gian bạn đang có đây. Bạn đang làm một việc tốt, khoảng thời gian này măi măi là của bạn. Nhưng nếu bạn đang làm một việc vô ích th́ bạn đang đánh mất hoàn toàn khoảng thời gian quí báu này.

Người ta nói thời gian là vàng bạc. Riêng tôi, tôi cho rằng không thể đem vàng bạc để so sánh với thời gian, v́ thời gian chính là cuộc sống con người. Đánh mất thời gian là đánh mất chính cuộc sống, đánh mất chính con người ḿnh. Ích lợi ǵ nếu chỉ sống lâu mà vô dụng?
Chẳng ai ngồi làm toán cộng với những con số không, nhưng trong cuộc đời bạn và tôi, không ít lần chúng ta đă làm như thế với thời gian một cách vô tư thoải mái, tưởng rằng thời gian tự nó đem lại giá trị cho con người, và tuổi tác tự nó làm cho ta trở nên đáng kính. Không! Bạn và tôi kính trọng người già cả không phải v́ kính trọng cái tổng số ba vạn sáu ngàn ngày hiện hữu của các ngài, hay kính trọng màu bạc mái tóc, mà là kính trọng cái khôn ngoan chín chắn, cái công đức cao dầy được tích lũy qua gịng thời gian đó. Bởi vậy, thật là khó hiểu nếu bạn kính trọng tuổi già mà trước hết bạn không quí trọng cuộc sống ḿnh, không nâng niu từng giây phút của cuộc đời ḿnh.
Trong cuộc sống hằng ngày, khi thấy có những người v́ hờn giận, ghen tức, v́ oan ức, chán đời,... mà tự kết liễu đời ḿnh, để lại gánh nặng cho bao người thân cận, tôi thấy nửa thương, nửa giận. Nhưng khi nh́n kỹ lại chính ḿnh, tôi mới giật ḿnh sợ hăi v́ chính tôi đây cũng đang tự giết ḿnh!... bằng những khoảng thời gian vô ích, những khoảng thời gian hờn giận, ghen tương, phóng túng v.v... và chính tôi cũng đang để lại hậu quả, gánh nặng, cho người khác bởi những khoảng thời gian tự sát đó.
Bạn thân mến! Người ta thường nói với bạn là thời gian c̣n dài. C̣n tôi, tôi không dám nói dài hay ngắn, v́ thời gian dài hay ngắn là tùy ở ḿnh. Thời gian chỉ dài khi ta biết quí trọng thời gian.

HK


CHÚA TRONG CUỘC ĐỜI
Chúa Giêsu của con ơi! Chúa có cách hiện diện của Chúa trong đời con; chỉ cho riêng con. Nhưng con lại hay t́m sự hiện diện của Chúa theo cách của người khác. Chúa có một chỗ hẹn riêng tư cho đời con, chỉ với linh cảm riêng của bản thân con mới gặp được Chúa. Hành tŕnh thiêng liêng, tâm lư cuộc sống, xúc cảm đời thường, Chúa luôn bên con. Nh́n lại phía sau con chỉ thấy những dấu chân. Nh́n lên phía trước con chỉ thấy những bóng mờ. Con đâu biết Ngài đang bên cạnh con, là mặt trời đă soi vào con để con tiếp nhận trực tiếp ánh sáng, nhưng con chỉ thấy bóng mờ của ḿnh và đi theo bóng mờ đó; cũng chỉ với chính ḿnh nhưng c̣n hăo huyền và không thực tế. Mặt trời bên cạnh soi đường để con thấy rơ mọi sự. Hiển nhiên quá đến nỗi con chỉ ngắm nh́n sự vật mà quên nguồn ánh sáng cho ḿnh khả năng nh́n nhận. Phía sau con là những dấu chân: chênh vênh, vững chăi, thẳng thắn, xiêu vẹo… cũng nhờ ánh sáng mà con nhận ra. Con cố ngoái nh́n những bước chân để lại mà đôi lúc quên đi chỗ đứng hiện tại và bước đặt tiếp theo. Mặt trời cứ soi, ánh sáng cứ chiếu toả và mọi vật vẫn hiện diện cách rơ ràng. Con không sờ vào được ánh sáng, con cũng chẳng nh́n thẳng vào được mặt trời. Nhưng con không thể sống thiếu mặt trời và sẽ yếu đuối tột cùng nếu không có ánh sáng. Chúa trong đời con, con không sờ được bằng xúc giác. Chúa ở với con, con không nh́n thấy bằng thị giác. Chúa nói với con, con không nghe được bằng thính giác. Nhưng con cảm nhận được Chúa như ánh sáng bao trùm con và c̣n bao trùm cả mọi sự quanh con nữa.

MỘT BẠN TRẺ


ĐƠN ÂM: CẦN
Nhiều bạn trẻ mong đến trường để được nên người. Nhiều phụ huynh nghĩ rằng cứ gửi con vào trường là yên tâm. Lẽ thuờng, những suy nghĩ và ước mong như vậy là đúng. Nhưng với những số liệu của liên ngành Giáo Dục Đào Tạo và Công An vừa công bố cuối tháng 12, 2003 làm cho cái đúng đó trở thành một mối lo.
299 giáo viên nghiện và buôn bán ma túy bị phát hiện trong năm 2003. Trong đó có hai vị hiệu phó của hai trường Phổ Thông Cơ Sở trực tiếp buôn bán hàng trắng cho học sinh và tổ chức đường dây buôn quốc tế loại hàng giết người này.
Ḿnh nh́n những phụ huynh và bạn trẻ hoang mang khi nhận ra sự thật này, nhưng con số này ít thôi, c̣n đa số vẫn xem như không có ǵ.
Đối với những người hoang mang, họ đang cần được cứu và như vậy họ có cơ may nhận đuợc sứ đệp của Đấng Thiên Sai: "Công bố năm Hồng ân". Ḿnh ước mong cho cả những nguời chưa thấy cần năm Hồng ân của Chúa cũng đón nhận được, v́ họ cũng thuộc về nhân loại của ḿnh mà.

AN.


NGƯỜI TRẺ NGHĨ G̀ VỀ GIA Đ̀NH?
Đọc giả ABBA quư mến! Trong số 159, ABBA đă đăng vài chia sẻ cảm nghĩ về Gia Đ́nh của một số bạn trẻ… và đă nhận được khá nhiều hồi âm của bạn trẻ nhắn gửi mong duy tŕ chủ đề này để những người trẻ có cơ hội nói về gia đ́nh ḿnh, để chia sẻ và đóng góp gương sống hầu giúp ích cho mỗi người trẻ chúng ta cùng gia đ́nh sống ngày một thăng tiến tốt đẹp trong t́nh yêu thương... Và đây cũng là cơ hội để gia đ́nh trẻ truyền giáo trong Năm Thánh Truyền Giáo này. ABBA rất vui đón nhận tâm ư tốt đẹp của các bạn và sẽ cố gắng làm tốt nhịp cầu nối yêu thương này... ABBA rất mong các bạn trẻ quan tâm cũng như gửi những tâm tư suy nghĩ chân t́nh của ḿnh về Gia Đ́nh, để chia sẻ cho nhau, để cùng giúp nhau sống tốt hơn trong t́nh yêu thương Gia đ́nh... Thân ái!
è Ba mẹ quản lư tôi rất gắt gao, chuyện ǵ cũng điều tra đến ngọn ngành mới thôi. Tôi biết điều đó là sự quan tâm của cha mẹ đối với con cái, nhưng điều này ngày càng đi quá mức. Mỗi lần có bức thư nào cho tôi, tôi cũng là người cuối cùng đọc được thư, thư nào ba mẹ tôi cũng rọc ra coi trước. Tôi mở một hộp thư riêng ở bưu điện nhưng điều đó cũng chẳng giấu được bao lâu. Lựa lúc tôi ngủ say hoặc đi vắng, ba mẹ tôi lại mở tủ lấy thư của tôi ra đọc. Có lần hai người giận chuyện ǵ đó, lấy sách vở của tôi ra đốt. Tôi không dám dẫn người bạn nào về nhà chơi v́ rất ngượng. Mỗi lần thấy bạn tôi đến nhà th́ hai người xúm vào điều tra lư lịch làm như bạn tôi là tội phạm. Buồn quá tôi t́m đến đội công tác xă hội, mong t́m được an ủi, vậy mà ba mẹ tôi cũng ngăn cản tôi cảm thấy cuộc sống của ḿnh quá nghèo nàn và mất tự do.

KIỀU DIỄM (Q.8, Tp.HCM)
Tôi là con trai duy nhất trong nhà nên nghiễm nhiên giành được t́nh thương yêu của cả gia đ́nh: ba mẹ và các chị. Hồi c̣n nhỏ tôi tự hào về điều đó, nhưng bây giờ lớn rồi lại thấy sự chăm sóc nâng niu ấy hơi bị kỳ. Có lần tôi dẫn bạn về nhà chơi, tôi mắc cỡ luôn với nó: Mẹ tôi chạy ra rối rít lấy khăn lau mặt, mở quạt, rót nước cho tôi uống. Vô lớp, bạn tôi phao tin tôi là con cầu tự nên cả nhà mới nâng như trứng. Từ đó tôi cảm thấy khi về nhà ḿnh như con chim quí nhốt trong lồng vàng. Không phải là tôi không thương ba mẹ, mấy chị, nhưng tôi muốn họ cho tôi một khoảng trời riêng để tôi tung cánh bay nhảy. Tôi là con trai chứ không phải là con gái. Tôi đă 20 tuổi rồi chứ không phải 2 tuổi.

MẠNH TƯỜNG (Phú Nhuận, Tp.HCM)