T̀NH YÊU THÁNH HIẾN CHÚA TRAO, GIA Đ̀NH HOÀ THUẬN VUI NÀO VUI HƠN ! TIẾNG XUÂN ĐANG VỀ
Đức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận. Kể từ đó, đều đặn, mỗi tuần ABBA ra một số, tính từ ngày ra số đầu tiên (1.1.2001), th́ nay đă tṛn ba năm. DUYÊN CỚ BAN ĐẦU |
Tiếng ABBA được chú ư đến, để chọn làm tên của tổ thư tin xuất phát từ một
khoá cầu nguyện, mà chúng tôi có dịp cùng nhau khám phá. Abba là tiếng gọi Cha /
Ba / Bố / Tía... của một đứa trẻ độ 12 tuổi, theo truyền thống Do Thái. Khi gọi
Abba, người con phó thác hoàn toàn cho cha. Chúa Giêsu khi đă lớn rồi, đă vượt
xa tuổi 12, nhưng Ngài vẫn dùng tiếng Abba để gọi Cha, và c̣n dạy những ai theo
Ngài gọi Ông Trời là Cha cũng theo cách như vậy.
Những ai dám gọi và dám sống với Cha như một đứa trẻ gọi Abba th́ chúng tôi thấy
họ sống sung măn và tràn đầy. Chúng tôi bắt đầu lần theo họ để hỏi và nhận ra
Một Thiên Chúa ở khắp mọi nơi, mà lại ở rất cụ thể trong từng người nhờ Giêsu.
Chúng tôi gặp được Giêsu một cách cụ thể nhờ họ. Thế là chúng tôi muốn kể cho
mọi người nghe, nhất là các bạn sinh viên của chúng tôi, những cuộc đời có Chúa
chiếm đoạt, nhưng lại không là người vong thân, có Giêsu làm chủ, mà thành công
và vô cùng tự do.
HÀNH TR̀NH KHÔNG ĐƠN ĐỘC
Cám ơn Chúa Giêsu đă chúc lành cho cuộc chơi thú vị này. Abba đă được nhiều Đức
Cha, nhiều Linh mục, nhiều Tu sĩ, Chủng sinh chọn như một phương tiện hỗ trợ mục
vụ giới trẻ và mục vụ huấn giáo. Nhiều bạn sinh viên đă quen với những cây viết
quen thuộc cũng đă thỉnh thoảng gởi email hỏi sao lâu quá không thấy người ấy
viết.
Có những lúc cao hứng, muốn diễn tả mạnh mẽ tương quan của ḿnh với Chúa Giêsu
và với nhân loại, tác giả và Ban Biên Tập đă sử dụng những từ ngữ không đúng mức,
đă được quư Cha, quư Đức Cha nhỏ nhẹ chỉ bảo.
Nếu lúc đầu, Abba chỉ nhắm đến một sân chơi khác về thông tin cho giới trẻ Công
giáo trong nước (Như quư vị đă biết, măi cho tới bây giờ giới trẻ Công giáo Việt
Nam chỉ mới có một tờ báo chính thức của Giáo Hội: Hiệp Thông, nhưng chỉ được
phát hành rất hạn chế, mỗi tháng một kỳ), nhưng đă được sự hưởng ứng mạnh mẽ của
sinh viên và giới trẻ Việt Nam khắp nơi trên thế giới. Nhiều độc giả đă đề nghị
có thêm bản Anh ngữ cho những bạn trẻ sống ở nước ngoài quá lâu, không c̣n thông
thạo tiếng Việt cũng được chia sẻ niềm tin. Chúng tôi muốn đáp ứng ngay tức thời,
nhưng hiện nay do thiếu nhân sự, chưa làm các bạn ấy thoả ḷng được.
Một linh mục ở Hoa Kỳ báo, khi đọc chứng từ đăng trên ABBA, ngài đă dịch ra
tiếng Anh để dùng trong bài giảng cho người Mỹ và nhiều người đă sám hối trong
hân hoan.
TIẾNG XUÂN ĐANG ĐẾN
Mùa Xuân đă rất gần, nhịp sống vui đang ùa vào ḷng người từ ngày kỷ niệm Giêsu
giáng thế. ABBA sẽ tiếp tục gởi đến những người thân của ḿnh những thư tin hàng
tuần và ước mong sao những người thân của ABBA cũng có cái ǵ đó chuyển cho bạn
bè của chúng ta. ABBA sẵn sàng làm kênh truyền thông để chuyển tải, miễn sao
những chia sẻ đó giúp cho chúng ta gặp được Giêsu, một Giêsu Đức Chúa đang sống,
đang cứu độ chúng ta hàng ngày hàng phút giây.
Năm mới, nếu có bạn bè cộng tác, ABBA sẽ mở một diễn đàn về giới trẻ và niềm tin
trên mạng, để bất cứ lúc nào và bất cứ ai muốn cũng có thể chia sẻ ngay niềm vui
gặp Giêsu và những trắc trở không biết cầu cứu ai. Cũng trong năm mới, đề nghị
ấn phẩm Anh ngữ cũng được đặt ra để tiếp tục t́m cách thực hiện. Giá mà Chúa gởi
người tới sớm hơn.
Niềm vui đă có đang lớn lên trong ḷng mỗi người chúng ta và bắt đầu phát ra âm
vang rộn ràng của ngày nở hoa.
01.01.2004, ABBA – CHA ƠI.
GIA Đ̀NH CỦA CHÚNG TA - THÁNH GIA GIỮA ĐỜI THƯỜNG
Hết trung học, tôi vào đại học... Cũng như bao nhiêu bạn trẻ khác... tôi bắt đầu
cuộc sống xa nhà... vừa học vừa làm, lại vừa chơi theo đúng "chất trẻ", nên tôi
chẳng có nhiều thời gian để nghĩ về gia đ́nh bé nhỏ của chính ḿnh...
Cuộc sống sẽ cứ êm ả trôi như thế nếu không có ngày Lễ Thánh Gia... ngày lễ nhắc
tôi nhớ đến mẹ, đến cha... đến những anh chị em tôi... những người đang cặm cụi
theo ḍng cuộc sống...
Tôi nhớ đến cha tôi... Vâng chính là cha tôi đó... Người đà ông gầy g̣, đen đũi
hay la mắng những khi tôi mê chơi hơn mê học... Người đă vụng về thay cho tôi
chiếc tă đầu đời, người đă dạy tôi cầm đũa ăn cơm, người đă nâng tôi khi tôi
chập chững những bước đi đầu tiên, người đă công kênh tôi trên vai khi lần đầu
tiên tôi đi hội chợ tết, người đă dám buông tay khi tập cho tôi đi xe đạp để hôm
nay tôi có thể đi xe máy, người đă đánh tôi một trận đ̣ tím người về tội trốn
học để hôm nay tôi thênh thang vào Đại học. Cũng chính người - cha tôi đó – đă
cấm cửa đám bạn của tôi khi ông thấy trên bàn học mùa thi tốt nghiệp của tôi có
một tấm h́nh của người bạn tôi coi là "đặc biệt"... Ông là người nhắc mẹ nhớ mua
cho tôi món quà sinh nhật mà tôi đă đ̣i từ trước đó một tháng... Ông là người mà
tôi chẳng khi nào kể cho đám bạn của tôi nghe... Và là người mà tôi giận dữ lên
án khi ông nhậu xỉn hay hút thuốc thật nhiều vào buổi tối... Là người mà tôi căm
giận kinh khủng khi ông to tiếng với mẹ...
Tôi nhớ đến mẹ tôi... người phụ nữ với nhiều nếp nhăn trên mặt, nhan sắc thời
con gái chỉ c̣n ánh lên trong mắt khi cười... Mẹ tôi, người duy nhất chịu mang
tôi nặng nề suốt chín tháng mười ngày và chịu đau đớn để sinh ra tôi... để sau
đó đét vào mông tôi v́ tội dám đái dầm ra giường, là người khẻ tay khi tôi bôi
mực vào chiếc áo mới, là người băng cho tôi ngón tay chảy máu khi tôi tḥ tay
vào cái quạt điện, là người mua cho tôi quần áo để rồi sau đó cằn nhằn v́ cái
vừa mắt bà th́ tôi không mặc, lại toàn mặc những bộ đồ quái gở, và không ngớt
lời ta thán v́ tôi làm rách quần áo quá nhiều... nhưng chỉ ngay hôm sau, tất cả
đă được bà mạng lại... Ôi mẹ tôi, người mua cho tôi cuốn nhật kí, để rồi sau đó
"giũa" tôi một trận v́ tội yêu đương nhăng nhít, đêm nhớ ngày mong... tràn cả
nhật kí... và không lâu sau, chính tay bà đặt trong tủ sách của tôi cuốn Tâm Lư
Bạn Trai, Tâm Lư Bạn Gái, Thuật Làm Quen Và Tỏ T́nh... Mẹ tôi là người nhiều lời
kinh khủng, bà có thể cằn nhằn tôi suốt vài tháng v́ một lỗi nho û… như con thỏ…
của tôi đến nỗi một lúc nào đó... tôi cũng chợt thấy nó đă to như con ḅ... Bà
là người hay ăn những món đồ từ hôm qua, và ca cẩm rằng tôi hoang phí... khiến
tôi phát điên lên... Bà hay to tiếng khi bực ḿnh và cũng là người tôi ít nói về
bởi bà trông có vẻ rất quê mùa...
Tôi lại nhớ đến... tôi, một đứa con lang thang... Một đứa con mà đêm Giáng Sinh
bỗng nhớ cồn cào mái nhà mà ngày xưa nó đă từng mong muốn thoát ly, bởi không
thể chịu được những xử sự của bố, và chán ghét vẻ quê mùa cũng như sự nhiều lời
của mẹ... Một đứa con mà bỗng nhiên thấy ḿnh thiếu vắng biết bao nhiêu sự quan
tâm của Cha, t́nh yêu thương của Mẹ... thấy thèm ṿng tay yêu thương của anh chị
em... những người mà khi ở gần họ... nó chỉ thấy toàn những sự bực ḿnh và cáu
giận...
Có phải tại Giáng Sinh năm nay hơi lạnh tràn về đă khiến ḷng nó mềm lại...
Tại một niềm khao khát hơi ấm gia đ́nh hay tại một điều ǵ đó sâu thẳm tự trong
tâm hồn mỗi người...
Tôi nhớ đến bài luận mà cả lớp tôi đă tranh luận với nhau rất sôi nổi, rằng nếu
bạn có gia đ́nh, bạn có muốn có một gia đ́nh như gia đ́nh cha mẹ bạn hay không?
Bạn có muốn giáo dục con cái bạn như cha mẹ bạn đă giáo dục bạn hay không? Mỗi
người một ư kiến bởi mỗi người được sinh thành, nuôi dưỡng và yêu thương bởi một
gia đ́nh khác nhau... Có người thần tượng cha mẹ ḿnh và nhất định sẽ "rập khuôn".
Có người căm thù ông bố nát rượu và người mẹ nhẫn nhục chịu đựng của ḿnh... nên
nhất định sẽ sống khác và giáo dục con cái khác nền giáo dục họ đă thu nhận...
Có người chỉ thần tượng cha hoặc mẹ... nên đâm ra có ác cảm với những người
trong giới mà họ ghét...
Cuộc sống th́ muôn màu muôn vẻ... Có màu xanh của hy vọng và cũng có màu xám của
thất vọng, có màu đỏ của niềm tin và có màu tím của buồn nản... Có màu cam và
cũng có màu nâu... Cha mẹ chúng ḿnh dẫu sao cững chỉ là con người, họ là những
con người đặc biệt được Thiên Chúa chọn để trao sứ mệnh làm cha mẹ chúng ta...
Và dẫu họ có hoàn thành sứ mạng ấy cách nào... họ cũng đă làm hết khả năng và
t́nh thương yêu rồi phải không các bạn?!
Mẹ Mary và Thánh Giuse đă chăm sóc và nuôi dưỡng dạy dỗ Chúa Giêsu khi Ngài
xuống thế làm người. Bù lại, Chúa Giêsu cũng đă hết ḷng yêu thương và vâng phục
các Ngài. Bỗng nhiên ngẫm nghĩ lại, thấy ḿnh thật hạnh phúc khi không phải hát
bài "Cha ơi, cha là ai... Mẹ ơi, mẹ là ai...". Vậy mà ḿnh đă sống... hạnh phúc
đôi khi rất gần mà lại nghĩ rất xa...
Tôi lại bỗng mỉm cười khi nghĩ đến người tôi yêu, rồi đây chúng tôi sẽ nắm tay
nhau xây dựng một gia đ́nh... Tôi mỉm cười khi nghĩ đến "thánh gia" của ḿnh...
ở đó... tôi và người yêu tôi lại là một người cha đen thui, xấu xí v́ dăi dầm
mưa nắng, suốt ngày la mắng con cái v́ tội mê chơi bỏ học, và là một người mẹ ăn
mặc lỗi thời, luôn miệng cằn nhằn v́ những lỗi lầm mà chúng cho là nhỏ... như
cọng cỏ... Chúng tôi lại là những người chẳng bao giờ xuất hiện trong những câu
chuyện rôm rả của lũ con... y như cha tôi và mẹ tôi bây giờ... Nhưng chắc hẳn
chúng tôi sẽ rất hạnh phúc với "thánh gia giữa đời thường" của ḿnh... bởi ở đó...
chúng tôi sẽ lại dạy cho con cái chúng tôi hiểu rằng món quà lớn nhất trong cuộc
đời mà chúng nhận được khi mới sinh và đem theo suốt cuộc đời chính là: GIA Đ̀NH.
MINH PHƯƠNG, viết tặng các bạn đọc ABBA, đặc biệt là những bạn trẻ sắp bước vào ngưỡng cửa gia đ́nh.
ĐƠN ÂM: NHÀ
Bố mẹ ḿnh thường dùng chữ "nhà" để người này nói về người kia cho người thứ ba
nghe. "Nhà tôi đi chợ", "Nhà tôi đang chơi với con", "Nhà tôi đi lễ"...
Nhà văn Nguyễn Khắc Phúc bảo với tôi: "Nhà như cái hang! Khi con cọp c̣n sức th́
tung hoành làm mưa gió trên muôn thú, nhưng khi thương tích th́ lại chui vào
hang ẩn ḿnh dưỡng thương".
Dũng, cử nhân luật bảo tôi cách đây độ tám năm, khi anh đang bán báo: "Ḿnh bỏ
học v́ nhà nghèo, vào đây tự lo liệu rồi kiếm thêm tiền gởi về cho em ăn học.
Phải có để em được ở nhà, nó mới học hành tử tế được".
Nhà gần gũi như chơng với vó, bao bọc chở che như mái ấm không thể thay và nhà
cũng là vườn ươm an toàn nhất.
Trước khi nói: "Chim có tổ, chồn có hang, Con Người không có chỗ gối đầu!" Giêsu
đă có 30 năm sống trong một ngôi nhà có mẹ là Đức Maria, có cha là thánh cả
Giuse.
Có lẽ ḿnh cũng nên đánh giá lại cách suy nghĩ của ḿnh về gia đ́nh như hiện
nay!
AN.
CẢM NHẬN GIÁNG SINH 2003…
è Thường ngay đến trường, tôi gặp rất nhiều bạn bè cùng lớp, cùng nói chuyện,
cùng vui đùa với nhau thật là thích. Hôm ấy, một ngày trước lễ Giáng Sinh, lớp
tôi được nghỉ học. Tôi đến thư viện trường để t́m đọc một số tài liệu tham khảo
cho bài học của ḿnh. Và tôi nghĩ rằng ḿnh sẽ tận dụng hết thời gian ấy vào
việc tham khảo này. Thời gian trôi qua, hơn một giờ đầu không có ǵ làm tôi chia
trí cả… Bỗng tôi ngước nh́n lên, trước mặt là một người bạn cùng lớp mới đến.
Chúng tôi cười chào và hỏi thăm nhau rồi sau đó mỗi người mỗi việc. Bạn ấy ngồi
cạnh tôi nhưng không nói ǵ… Một lúc sau, bạn ấy hỏi tôi: "Bạn là người Công
giáo phải không?" Tôi trả lời phải và hỏi thêm: "Thế bạn nghĩ ǵ về người Công
giáo?" Bạn ấy bắt đầu kể cho tôi nghe về những người Công giáo ở quê bạn ấy (Kontum).
Đa số là người dân tộc. Họ có một niềm tin mănh liệt vào Chúa, vào một vị lănh
đạo nào đó. Và bạn ấy cũng bày tỏ quan niệm của ḿnh là trước đây chẳng thích ǵ
người Công giáo nhưng bây giờ ư nghĩ đó không c̣n nữa. Điều làm tôi ngạc nhiên
nhất là khi bạn ấy hỏi tôi về ư nghĩa "đêm Giáng Sinh". Tôi đă chia sẻ với bạn
ấy về sự trông đợi Đấng Cứu Tinh của dân Israel ngày xưa, và nay Đấng đă đền
không phải đem đến sự giàu có hay quyền lực nhưng đến để cùng chia sẻ cuộc sống
của con người, đem lại b́nh an và t́nh yêu thương trên khắp mặt đất này. Nh́n
bạn ấy như có vẻ hiểu ra điều ǵ đó. Đối với tôi đó là một niềm vui trong mùa
Giáng Sinh này và giúp tôi xác tín hơn về t́nh thương mà Chúa đă dành cho nhân
loại.
HỒNG HOA, SV khoa Xă hội Học.
è Giáng Sinh năm nay, trước mấy ngày tôi đă chuẩn bị đủ thứ… V́ xa quê nhà nên
ḿnh muốn t́m gặp lại bạn ḿnh để cùng đi chơi Giáng Sinh đây đó. Thề nhưng sự
chuẩn bị của tôi đă không thành. Tôi rất buồn… trong khi đó những người bạn ở
chung với tôi đều đi chơi với bạn bè, dạo phố, tiệc tùng…
Và tôi cũng đă t́m thấy được niềm vui… Trưa hôm đó có một chị gọi tôi đi làm
thức ăn để phân phát cho những trẻ em nghèo ở lớp t́nh thương, người già nơi
bệnh viện, người già neo đơn. Đó như là một món quà Giáng Sinh mà các anh chị đă
chuẩn bị từ trước, c̣n tôi chỉ góp chút đỉnh công sức thôi. Và chiều đến các anh
chị gọi tôi đi phân phát cho họ. Ôi tôi vui lắm mặc dù từ sáng đến trưa tôi chưa
có ǵ lót dạ, bụng đói meo lại c̣n không được nghỉ trưa nữa chứ. Tôi đang thiu
thiu ngủ th́ được gọi thế là tôi đi.
Con đường đi đến với các em mồ côi, các người già neo đơn rất xa và khó khăn
nhưng tất cả chúng tôi đều thấy được niềm vui trên những khuôn mặt thơ ngây của
các em và những khuôn mặt rạng rỡ nơi các cụ già. Ở những nơi đây chúng tôi được
tiếp xúc, được chia sẻ những buồn vui, những nỗi khó khăn… Ngay đêm Giáng SInh
tôi thầm nguyện xin Chúa Hài Nhi: Ban cho họ có được niềm vui và niếm hạnh phúc,
đặc biệt là có thêm nhiều những tấm ḷng và những trái tim trao ban giúp đỡ họ.
MAI LY, 20 tuổi.
Có lẽ trong tất cả các mùa Giáng Sinh của đời tôi, không có mùa Giáng Sinh nào
đặc biệt như năm nay, vừa học vừa làm vừa lo đủ thứ chuyện. Tôi xoay tṛn trong
các ṿng xoay của ḿnh mà không hề có chút ư thức nào về lễ Giáng Sinh đă về.
Măi đến một ngày bỗng nhiên tôi chú ư tới những máng cỏ đang được dựng dở dang
bên đường và giật ḿnh, khi xem lịch đă 21.12 rồi.
Thế là tôi lại tất bật mua thiệp, gửi e-card.. "chạy" cho kịp tất cả cho đêm 24,
kể cả tĩnh tâm, xưng tội. Ôi chao, Giáng Sinh của tôi!
Bỗng chốc tôi liên tưởng đến cuộc đời của tôi, chẳng biết có ai giống tôi không?
Cứ măi lo làm ăn sinh lợi – những mối lợi vật chất trước mắt mà quên nghĩ đến
ngày Chúa "đến"… Chắc hẳn sẽ c̣n bất ngờ hơn khi Giáng Sinh về và thế là lại "vắt
gị lên cổ mà chạy". Tránh sao khỏi những rủi ro không lường được do quá gấp gáp.
Cũng may "Giáng Sinh" này tôi chạy kịp. Chẳng biết ngày Chúa đến tôi có "chạy"
kịp không?! Ôi chao ôi!
DĂ QUỲ, SV Sư Phạm.
Noel năm nay trời hơi hơi lạnh, tôi không nhớ Noel của những năm trước như thế
nào, không biết có lạnh như năm nay không?! Không biết đường phố có đông đúc như
năm nay không?! Tôi là người ngoại đạo, cho nên đối với tôi đêm Noel không để
lại trong tôi một ấn tượng ǵ về Chúa. Tôi không cảm thấy không khí náo nức như
những người có đạo. Đêm Noel tôi cũng ra đường phố ḥa vào ḍng người chở nhau
đi tấp nập, trong số đó tôi biết cũng có người có đạo, mang trong ḿnh h́nh ảnh
Thiên Chúa Giáng Sinh, và cũng có người giống như tôi chỉ đi chơi theo không khí
của ngày Noel…
CÚC PHƯƠNG, ĐH Thủy Sản.
Giáng Sinh này thật đặc biệt đối với tôi. Tôi không mừng Sinh Nhật Chúa ờ nhà là
nơi thân thương nhất của tôi, cũng không ở thành phố là nơi tưng bừng đèn sao,
náo nhiệt đông đúc mà là ở một huyện nghèo của tỉnh Bến Tre. Ở đó không có điện,
nước th́ vừa mặn vừa phèn lại c̣n nhiều muỗi, nhưng người dân ở đó th́ thật đơn
sơ và chân thật. Họ thiệt tḥi nhiều thứ… Đêm vọng Giáng Sinh, họ tụ tập lại nhà
thờ để coi hoạt cảnh Giáng Sinh và dự lễ. Được coi hoạt cảnh Giáng Sinh đối với
họ đă là quư rồi. Thật tội nghiệp cho các em đóng hoạt cảnh, diễn ở một họ đạo
khác xong rồi quay về họ đạo nơi tôi nghỉ đêm để diễn tiếp. C̣n Cha xứ th́ một
ḿnh coi tới ba họ đạo, làm lễ hết họ đạo này lại chạy tới họ đạo khác đế làm lễ
tiếp…
Tôi đi cùng một Soeur thuộc Tu Hội Nữ tử Bác ái xuống Bến Tre để giúp đỡ cho vài
em nghèo. Khi xuống tới nơi th́ đă trưa rồi. Chúng tôi nghỉ ởø nhà xứ và chiều
chúng tôi đi thăm gia đ́nh các em. Đă vậy đang đi th́ trời mưa lớn. Sau cơn mưa
th́ đường lấy lội. Tôi cứ sợ mưa quá sẽ không ai đến nhà thờ dự lễ nhưng mọi sự
vẫn ổn và Lễ vẫn đông. Sáng hôm sau chúng tôi qua họ đạo khác để dự lễ sáng và
tiếp tục đến thăm nhà các em khác. Đến trưa chúng tôi về lại Sàig̣n.
Thật sự tôi cảm thấy rất vui v́ Noel năm nay tôi đă làm được một việc đem niềm
vui đến cho người khác là chuyển những món quà nhỏ từ các nhà hảo tâm đến cho
các em nghèo để đóng tiền học và sắm sửa chút ít cho việc học và năm mới sắp đến...
PHƯƠNG MAI, SV khoa CNTT.
Bao giờ cũng vậy, gần như Giáng Sinh là của mọi người không kể lương - giáo.
Không khí bên ngoài với đầy vẻ mang tính Noel gần như lặp đi lặp lại mỗi năm.
Nhưng đối với tôi, tôi cảm nhận thấy nó luôn mới, bởi những chủ đề mới, những
con người mới và cũng có những t́nh thân mới. V́ vậy với mùa Giáng Sinh năm nay
tôi cũng có một ấn tượng mới: Hài Nhi Gêsu không những được sinh ra nơi hang đá
mà c̣n được sinh ra trên những chiếc thuyền buốm. Đối với tôi điều đó muốn nhắc
nhở tôi phải "Ra khơi"’. "Ra khơi" không chỉ là với những con thuyền lênh đênh
với sóng nước mênh mông đầy băo tố, nhưng trong thuyền c̣n có Đức Kitô.
Đó là ấn tượng và cũng là tâm nguyện "ra khơi" của tôi trong mùa Giáng Sinh năm
nay.
ỨNG, 23 tuổi.