NƯỚC MẮT MÙA HÈ


Mùa hè trở lại, vẫn khí hậu nóng ẩm, ít gió của Việt Nam. Giống như bao mùa hè khác, mùa hè năm nay cũng đỏ rực cây phượng nở hoa trước cổng trường.

Tôi cùng bao bạn khác, người thì hớn hở kẻ bùi ngùi vì tạm xa bạn, tạm xa trường và xa thầy cô… Quẹo vào con hẻm quen thuộc mùi rác và một mùi gì đó tổng hợp rất đặc biệt khiến tôi đi xa là nhớ nhà. Cái mùi bốc lên từ cái cống rãnh hoà vào mùi chiên bánh chuối và bao thứ khác như xôi, mì xào… bày bán la liệt tại đầu hẻm.

Tôi về nhà với nỗi lòng nao nao, nhưng thực sự tôi cũng không hiểu nỗi lòng tôi. Tôi thực sự cảm thấy tâm hồn chao đảo khi những đứa bạn rủ đi Đà Lạt nghỉ hè: Tôi muốn đi, nhưng lại không có tiền. Quỳ trước Ngài tôi lặng đi vì xao xuyến. tôi tâm sự cùng Ngài, dòng nước mắt chợt nóng bỏng trên gò má. Cứ như thế đến khi tôi cảm thấy lòng mìng tạm trầm lắng, và Ngài xuất hiện với tôi như một người bạn. chợt có tiếng nói: "Này sao ngồi thừ ra thế?" Mở mắt ra, tôi kéo áo lau mặt, nhận ra đó là người bạn của tôi. Anh ta đến chào tôi để về quê thăm gia đình trong kỳ hè.

Hai chúng tôi ngồi với nhau khá lâu và trò chuyện về kỷ niệm cũ. Anh bạn tôi tâm sự rằng:"Mỗi lần đi ngang qua các công viên, tôi như thấy lòng se thắt lại khi gặp những em bé bán vé số với tuổi đời còn nhỏ dại, với vẻ mặt hốc hác và cách ăn mặc rất nghèo nàn". Rồi anh thở dài nói tiếp: "Mình đã nghèo, vậy mà càc em còn nghèo hơn tụi mình nhiều". Rồi anh bạn đặt ra một câu hỏi với tôi: "Bạn nghĩ sao khi bao trẻ khác được đến trường, được giải trí, được ăn sung mặc sướng, còn các em này vẫn tất tưởi với cùi vé số trong tay?" Thật sự tôi đã im lặng, không trả lời.
Khi bạn tôi ra về, căn phòng chỉ còn lại mình tôi. Bầu khí tĩnh mịch, không gian vắng ngắt làm tôi không thể không suy nghĩ lời tâm sự đó của bạn tôi. Tôi lật Kinh Thánh gặp câu: "Anh em hãy có lòng thương xót như Cha anh em ở trên trời".

Trầm lắng trong lời Chúa, lòng tôi bớt xáo trộn và phẳng lặng trở lại. Tôi chợt nhớ có một lần tôi đã gặp một cô bé tên Lan mới 11 tuổi. Em là chị cả của năm đứa em. Hằng ngày Lan và ba người em gái phải đi bán vé số. Số tiền lời của cả bốn chị em được dành để nuôi sống cả gia đình trong ngày. Để bán hết 40 tờ vé số, Lan cũng như các em phải bán suốt ngày. Những sớm tinh mơ, trong khi đoàn trẻ đi học ở ngoài đường với những gói quà sáng ngon lành, tôi lại gặp hình ảnh chị em Lan nằm ngủ vùi trên ghế đá công viên mà tay vẫn cầm chặt xấp vé số. Cả sáu chị em Lan trong lứa tuổi đi học đều mù chư… Chợt nhớ lại Lời Chúa nói: "Người ta cứ dấu này mà nhận biết các con là môn đệ Thầy, là các con thương yêu nhau".
Rồi dòng nước mắt tôi lại nóng bỏng trên môi. Thiên Chúa đã đến với tôi qua người bạn và đã thánh hóa tâm hồn tôi, nên dòng nước mắt lúc này hoàn toàn trái ngược với dòng nước mắt sau khi tan học về.

ĐAMINH PHẠM VĂN THI (JB trích từ Tập San Hè - VỮNG TIẾN)


CÀ RỐT, TRỨNG VÀ CÀ PHÊ
Cô con gái hay than thở với cha sao bất hạnh này cứ vừa đi qua thì bất hạnh khác lại đến với mình, và cô không biết phải sống như thế nào. Có những lúc quá mệt mỏi vì vật lộn với cuộc sống, cô đã muốn chối bỏ cuộc đời đầy trắc trở này.
Cha cô vốn là một đầu bếp. Một lần, nghe con gái than thở, ông dẫn cô xuống bếp. Oâng bắc ba nồi nước lên lò và để lửa thật to. Khi ba nồi nước sôi, ông lần lượt cho cà rốt, trứng và cà phê vào từng nồi riêng rồi lại để chúng tiếp tục sôi, không nói một lời. Người con gái sốt ruột không biết cha cô đang định làm gì. Lòng cô đầy phiền muộn mà cha cô thì cứ thản nhiên nấu. Nửa giờ sau người cha tắt bếp, lần lượt múc cà rốt, trứng và cà phê vào từng tô khác nhau.
Ông bảo con gái dùng thử cà rốt. Mềm lắm cha ạ cô gái đáp. Sau đó, ông lại bảo cô bóc trứng và nhấp thử cà phê. Cô gái cau mày vì cà phê đậm và đắng. "Điều này nghĩa là gì vậy cha ?" - Cô gái hỏi.
Ba loại thức ăn này đều gặp phải một nghịch cảnh như nhau, đó là nước sôi 100 độ. Tuy nhiên mỗi thứ lại phản ứng thật khác.
Cà rốt khi chưa chế biến thì cứng và trông rắn chắc, nhưng sau khi luộc sôi, chúng trở nên rất mềm. Còn trứng lúc chưa luộc rất dễ vỡ, chỉ có một lớp mỏng bên ngoài bảo vệ chất lỏng bên trong. Sau khi qua nước sôi, chất lỏng bên trong trở nên đặc và chắc hơn. Hạt cà phê thì thật lạ kì. Sau khi sôi, nước của chúng trở nên rất đậm đà.
Người cha quay sang hỏi cô gái:
Còn con? Con sẽ như thế nào khi gặp phải nghịch cảnh.
Con sẽ như cà rốt, bề ngoài tưởng rất cứng cáp nhưng chỉ với một chút đau đớn, bất hạnh thì đã trở nên yếu đuối chẳng còn nghị lực?
Con sẽ là quả trứng, khởi đầu với một trái tim mỏng manh và tinh thần dễ đổi thay? Nhưng sau một lần tan vỡ, ly hôn hay mất việc, sẽ trở nên chín chắn và cứng cáp hơn?
Hay con sẽ giống như hạt cà phê? Loại hạt này không thể có hương vị thơm ngon nhất nếu không sôi ở 100 độ. Khi nước nóng nhất thì cà phê mới ngon.
Cuộc đời này cũng vậy con ạ! Khi sự việc tưởng như tồi tệ nhất thì chính lúc ấy lại giúp con mạnh mẽ hơn cả. Con sẽ đối mặt với những thử thách của cuộc đời như thế nào? Cà rốt, trứng hay hạt cà phê?

MT-Sưu tầm


CHÍNH KHI YẾU…
Chúa dẫn con vào giữa dòng đời muôn ngả
Nên "Ánh sáng" con thức tỉnh muôn dân
Đang đắm chìm trong biển đời tội lụy
Nhưng đời con cũng nhiều phen đắm đuối.
Là "Muối mặn" con ướp đời hư thối
Như đời con đang nhạt nét dâng trao
Và buông mình cho cuộc đời đưa đẩy
Ai dẫn con ra khỏi chốn bụi đời.
Chúa dẫn con đi, và con luôn sợ hãi
Giữa cuộc đời con bé bỏng là chi?
Chính khi yếu là lúc con được mạnh
Khi đời con còn có Chúa bạn đường.

Lm Hoàng Văn Đoàn (TGM Xuân Lộc)


GIỚI TRẺ TIN YÊU
25/8/2003: vào lúc 17h có Thánh lễ đồng tế tại nhà thờ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp để cầu nguyện cách riêng cho Lm Nguyễn Quang Toán đã qua đời tại Paris, ngài hưởng thọ 87 tuổi.
28/8/2003:
- Tại Nhà Thờ Chính Tòa Giáo Phận Kontum sẽ diễn ra lễ tấn phong Giám Mục cho cha Mi-ca-e Hoàng Đức Oanh.
- Tại giáo xứ Bùi Phát, hạt Tân Định, vào lúc 18:30 sẽ có chương trình văn nghệ cho giới trẻ giáo xứ. Được biết các bạn trẻ ở các giáo xứ khác cũng sẽ cùng tham gia để cùng nhau giao lưu, gặp gỡ. Các bạn có thể liên hệ tại văn phòng của giáo xứ mình để nhận vé mời sớm, vì số lượng có hạn.