ĐẠI HỌC GIÊSU


…Thế rồi kỳ thi cuối cấp đă đến, bè bạn lại vội vă trao nhau những trang nhật kư, những ḍng lưu bút ngậm ngùi. Ngày mai đây, mỗi người lại tung cánh bay đi bốn phương trời, đến với các ngôi trường mới. Kẻ th́ vào trường đời, người vào trường đại học,… Một khát vọng lại nảy mầm trong tôi. Tôi phải vào đại học, cố dùi mài kinh sử cho một tương lai tươi đẹp hơn. Với những dự định đó, tôi đă quyết chí thực hiện bằng tất cả khả năng của ḿnh.

Nhưng rồi trong tôi vẫn c̣n thao thức về một điều ǵ đó. Bao điều đă được thụ huấn qua các mái trường, bao thành công cùng thất bại,… Vẫn chưa làm tôi thanh thản b́nh yên. Ḷng tôi vẫn thấy trống vắng và thấy ḿnh thiếu cái ǵ đó.

Để bù đắp khoảng trống chưa thể nhận ra, tôi bèn t́m đến với âm nhạc. Khi nghe cuộn băng "Một đời Linh Mục", thật t́nh cờ tôi bị đánh động với câu: "…ghi tên và đại học Giêsu…" Tôi ngỡ ngàng và bối rối v́ tên trường sao thật xa lạ mà lại hấp dẫn thế. Tôi bắt đầu suy nghĩ và lần ṃ t́m hiểu về ngôi trường này, cách thức chiêu sinh của trường, phải thi môn nào và cần hồ sơ lư lịch ǵ…

Sau bao tháng ngày lặn lội ḍ t́m. Tôi đă biết sơ về điều kiện chiêu sinh của trường. Trường đ̣i hỏi điều kiện duy nhất là "từ bỏ". Từ bỏ những kiêu căng, hống hách, những lười biếng bê tha, những đam mê trần tục… và từ bỏ chính ḿnh. Một môn học duy nhất, môn "T́nh Yêu học". Một vị tôn sư duy nhất, "Thầy Giêsu". Kỳ thi sẽ được làm trong suốt cuộc đời của bạn, và số điểm sẽ được tính trong tổng số lần mà bạn đă áp dụng bài học này. Ngày ra trường, chính là ngày thầy Giêsu đến đưa bạn đi và ban phần thưởng cho bạn.
Lạy Chúa, con đă kiệt sức v́ trường đời. Con lê bước kiếm t́m nơi Ngài, ngôi trường vĩnh cửu và lư tưởng của đời con. Xin nhận lấy v́ chỉ nơi Ngài con mới được b́nh yên và no thoả.

NGUYỄN ĐỨC TRÍ (JB trích từ Tập San Hè - VỮNG TIẾN)


MÙA HÈ VÀ TÂM SỰ CỦA ANH SINH VIÊN
Phượng đă rơi đầy sân trường… Những cơn mưa chiều rả rích… Từng cơn gió lạnh ập vào căn pḥng kư túc xá trống trả… Một cảm giác lạnh lẽo từ bên ngoài len và tâm hồn ngừơi sinh viên xa nha… Đă vào đầu tháng bảy và những ngày thi sắp tới. Mặc dù phải tất bật cho kỳ thi cuối năm, ḷng người sinh viên vẫn nôn nóng muốn về thăm quê. Chiều nay mưa. Cơn mưa đưa tâm hồn người sinh viên về với cuộc sống nơi quê nhà. Ở đó cũng có những cơn mưa thật buồn. Nhưng nơi xa xôi đó là cả một vùng trời hạnh phúc, ngọt ngào, đầy kỷ niệm. Ở đó, có người cha, người mẹ đang mong con trở về, tuy nó chỉ được ở nhà một thời gian ngắn rồi lại ra đi. Ở đó, có những đứa em phải vất vả phụ giúp bố mẹ, lại thua thiệt bạn bè đồng trang lứa về sự học hành, chúng đang mong anh về kể cho chúng nghe cuộc sống thị thành. Và tất cả sinh hoạt thôn quê chợt hiện lên… Những kỷ niệm êm đềm chợt chỗi dậy… Ngày ấy, khi chưa có điện về, cả xóm ch́m ngập trong bóng tối khi màn đêm buông xuống. Ngày ấy, anh sinh viên c̣n là một cậu bé hồn nhiên, ngây thơ. Mỗi tối, cậu bé chở em trên chiếc xuồng dường như quá lớn đối với cậu. Bầu trời đầy sao và ḍng sông thật yên tĩnh, tiềng côn trùng kêu như dạo một bản ḥa tấu. Hai bên bờ, trên những cây bầu, những chú đom đóm chớp tắt trông thật đẹp và hoang dă. Cậu bé thầm nghĩ đến ngày noel sẽ bắt chúng bỏ vào lọ để bên hang đá máng cỏ. Đến khi cậu bé lớn lên th́ bắt đầu quen dần với công việc đồng ruộng. Những đêm đưa mạ trên chiếc xuồng nặng gần ch́m, tay chân ră rời sau một ngày nhổ mạ. Những ngày làm ruộng dưới ánh nắng gay gắt. Những ngày làm lúa "trên mưa, dưới nước", cái lạnh cứ thấm dần vào da thịt. Có những ngày cậu phải chứng kiến cả cánh đồng bị mất trắng v́ bị rầy ăn, khiến nhiều người phải khốn đốn. Nhưng cùng với cuộc sống vất vả, cực khổ ấy là niềm hạnh phúc, chan ḥa t́nh yêu trong gia đ́nh. Mỗi buổi tối, tất cả ông bà cha mẹ và con cháu cùng quây quần bên mâm cơm đạm bạc. Ông bà cha mẹ hy sinh tất cả cho con cháu. Giờ đây, khi cậu bé đă trở thành anh sinh viên trưởng thành th́ quê nhà vẫn c̣n cực khổ và nghèo nàn. Những người cha, người mẹ vẫn phải đầu tắt mặt tối với công việc. Đa số vẫn phải gắn bó với đồng ruộng để sống. Tất cả trở thành động lực thôi thúc anh sinh viên mỗi ngày. Một dự tính lớn lao vẫn ấp ủ trong ḷng người sinh viên hôm nay đang chờ dịp bộc lộ… Điện kư túc xá chợt sáng lên và kéo người sinh viên trở về hiện tại, phải chuẩn bị cơm chiều để đi học tối nữa!

PHẠM MẠNH TÂM (JB trích từ Tập San Hè - VỮNG TIẾN)


CÀI ĐẶT T̀NH YÊU (Bí quyết t́nh yêu thời đại tin học)
Dịch vụ vi tính (DV): Thưa tôi có thể giúp ǵ cho bà?
Khách hành (KH): Tôi đă suy nghĩ kỹ và quyết định cài đặt T̀NH YÊU. Tôi phải làm ǵ đây?
DV: Trước tiên bà phải mở rộng TRÁI TIM ḿnh. Bà biết TRÁI TIM ḿnh nằm ở đâu chứ?
KH: Tôi biết, nhưng trong trái tim tôi có một vài chương tŕnh đang hoạt động. Để tôi xem nào! VẾT THƯƠNG L̉NG này, TỰ TIN này, rồi HẬN THÙ và OÁN GIẬN nữa.
DV: Không sao thưa bà, T̀NH YÊU sẽ dần xóa đi VẾT THƯƠNG L̉NG. Thực ra chương tŕnh cũ này vẫn c̣n trong bộ nhớ của bà, nhưng nó sẽ không cản trở các hoạt động của chương tŕnh khác. Về phần TỰ TI xin bà chớ lo. T̀NH YÊU sẽ chép nội dung TỰ TIN đè lên nó. Tuy nhiên, bà phải xóa đi HẬN THÙ và OÁN GIẬN, bởi chúng cản trở T̀NH YÊU hoạt động b́nh thường. Bà đă tắt chúng rồi chứ?
KH: Ông giúp tôi nhé. Tôi không biết phải làm sao với chúng.
DV: Rất sẵn ḷng. Bà khởi động chương tŕnh THA THỨ.exe nhiều lần, cho tới khi HẬN THÙ và OÁN GIẬN bị loại trừ hoàn toàn. KH: Xong rồi, T̀NH YÊU tự động cài đặt chứ ?
DV: Vâng, lúc đó bà sẽ nhận được thông báo cho biết T̀NH YÊU sẽ măi măi nằm trong trái tim bà suốt đời. Bà đă thấy thông báo đó chưa? KH: Chắc sẽ có thôi. Thế là xong rồi hả?
DV: Chưa, thưa bà. Đấy mới chỉ là phiên bản khởi đầu thôi. Bà cần phải giao tiếp với những TRÁI TIM khác để được cập nhật. KH: Ô ḱa! Tôi nhận được thông báo lỗi ERROR 412.
DV: Xin bà chớ lo. Đấy là lỗi thường XẢY RA. Nó có nghĩa là ở bà c̣n thiếu điều kiện để T̀NH YÊU có thể hoạt động.
KH: Tôi phải làm ǵ bây giờ? DV: Xong, bà mở thư mục TỰ HÀI L̉NG. Ở đó bà sẽ gặêp các tập tin TỰ THA THỨ, TỰ ĐÁNH GIÁ, TỰ BIẾT GIỚI HẠN. Bà chép chúng vào thư mục TRÁI TIM TÔI. Hệ điều hành sẽ chép chúng đè lên tập tin có nội dung trái ngược với chúng. Xin bà chớ quên t́m ra và xóa tập tin LẮM LỜI và TỰ CHỈ TRÍCH THÁI QUÁ. Để triệt nọc chúng, bà nên ra lệnh "làm trống rỗng" thùng rác chứa các tập tin bị xóa hiện lên màn h́nh ḱa!
KH: H̉A THUẬN và HÀI L̉NG đang tự sao chép và lấp đầy bộ nhớ của tôi. Như vậy là b́nh thường phải không?
DV: Vâng, thưa bà. Tuy nhiên, tôi xin nhắc bà điều cuối cùng. T̀NH YÊU là phần mềm miễn phí, bà nên trao nó vào các chương tŕnh bổ trợ cho mọi người mà bà gặp. Hăy chia sẽ T̀NH YÊU với mọi người và bà sẽ được đền đáp.

BACHHOP trích từ "Gia tài cho các thế hệ"


CÙNG NHAU GỠ RỐI… ABBA có nhận được thư của bạn Hoa Cúc Tím gởi đến nhờ đăng lên để cho quư độc giả ABBA đọc và chia sẻ. Mong nhận được sự quan tâm và góp ư của mọi người. Nguyên văn bức thư như sau:
Thân chào Ban Biên Tập ABBA, tôi là một độc giả thường xuyên của ABBA, càng ngày tôi thấy ABBA ngày càng được các bạn trẻ tin tưởng và đón nhận thông qua những chia sẻ và góp ư các bạn gửi qua diễn đàn của ABBA… Vậy hôm nay tôi cũng mạnh dạn gửi tới ABBA câu chuyện của tôi, để thông qua ABBA, tôi sẽ được các bạn trẻ cùng góp ư cho tôi về vấn đề sau: Tôi sống ở Kư Túc Xá, một môi trường có thể coi là khá an toàn và lành mạnh v́ KTX tôi ở nhiều năm liền được b́nh chọn là KTX tiêu biểu của toàn thành phố… Vậy mà ngay trong chính căn pḥng bé nhỏ của tôi lại xảy ra một chuyên hết sức đau ḷng…Cô nhỏ là người Bến Tre, vóc dánh xinh xắn và dễ mến… Ngay từ khi nhỏ vào pḥng tôi đă thấy mến nhỏ bởi một lư do là trong pḥng chỉ có tôi và nhỏ là cùng theo đạo… Ban đầu tôi hay rủ nhỏ cùng đi lễ… Nhưng đáp lại… nhỏ toàn t́m cớ thoái thác… Lâu dần, tôi cũng không quam tâm lắm tới nhỏ bởi lối sống khá đua đ̣i của nhỏ không thích hợp với tôi. Bất ngờ một buổi chiều, có hai người phụ nữ xông vào đ̣i đánh ghen nhỏ… Th́ ra nhỏ cặp bồ với chồng của người phụ nữ đó… Chúng tôi đă thu xếp để nguời phụ nữ kia ra về… Nhỏ to với nhỏ… cứ nghĩ là nhỏ sẽ thôi… không ngờ nhỏ quen với một chàng SV khác để che mắt mọi nguời và vẫn tiếp tục quen với nguời đàn ông kia… Bây giờ mọi chuyện không c̣n đơn giản nữa… Gia đ́nh người phụ nữ đó làm đủ mọi cách để phá… Bà ấy c̣n viết thư nặc danh gửi vào pḥng… chửi bới rất mất văn hoá… C̣n cô nhỏ cùng pḥng đă lộ rơ chân tuớng là một gái bao… Ngoài nguời đàn ông kể trên… nhỏ c̣n cặp bồ với những người khác để moi tiền họ… Hằng tháng, cô trích một ít để gửi về quê cho mẹ, c̣n lại th́ ăn chơi đua đ̣i… Các bạn cùng pḥng khinh rẻ nhỏ, lên án nhỏ… C̣n tôi… tôi không biết phải làm sao cho phải… Tôi biết nhỏ đang ngày càng trượt dài trên con dốc ấy… Các bạn bảo tôi phải đối xử với nhỏ ra sao v́ nhỏ cứ coi chuyện đó như là b́nh thuờng, mặc kệ mọi người nghĩ sao… Nhỏ vẫn tiếp tục như vậy… Tôi có thể làm ǵ để giúp nhỏ không? Xin các bạn cho tôi một lời khuyên…

HOA CÚC TÍM