BÀI BÁO ĐỊNH MỆNH

Sáng thứ ba Truyền Tin, ngày 25 tháng 3 năm 2003, tại thánh đường Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp – DCCT Sàig̣n, Đức giám mục phu tá Giuse Vũ Duy Thống đă trao thừa tác vụ linh mục, cho một người chỉ mới rửa tội chưa đến 10 năm, và ông bà cố cùng tất cả anh chị em của vị tân chức này đều là tín đồ Phật giáo.
Người tôi đang nói về tên là Nguyễn Viết Chung, sinh năm 1955, trong một gia đ́nh nghèo, sống ở Nguyễn Kiệm, Phú Nhuận – Sàig̣n.
Bố là quân nhân chế độ cũ, mẹ buôn thúng bán bưng, tầng tảo một sớm hai sương để nuôi chín người con. Mọi người trong gia đ́nh đều vất vả, mà vẫn không đủ ăn như mong muốn. Khi bước vào tuổi 17, Chung bất lực trước cảnh bất ḥa thường xuyên của các thành viên trong gia đ́nh. Chung nghĩ ai cũng bảo cuộc đời là hạnh phúc, nhưng hạnh phúc như gia đ́nh này th́ Chung không cần. Chung đă tự sát, nhưng may được cứu sống.
Năm 18 tuổi, Chung phải quyết định về nghề nghiệp tương lai cho ḿnh, Chung chưa biết sẽ quyết định ngành nghề nào th́ vô t́nh được đọc một bài báo viết về cha Jean Cassaigne, một người Tây xả thân phục vụ cho các bệnh nhân cùi ở Di Linh. Chung quyết định thi vào trường y, để sau này giống ông cha Tây đó, và nghề bác sĩ cũng có thể giúp trị bệnh cho mẹ.

 Từ bài báo định mệnh đó, chàng sinh viên y khoa của chúng ta đă có một mối liên hệ vô h́nh với Công giáo. Điều này được mẹ anh xác nhận với ABBA ngay sau lễ phong chức.
Vào trường Y, giáo sư môn giải phẩu học là một linh mục Công giáo ngưởi Bỉ. Mỗi sáng, trước khi đưa sinh viên vào thực tập mổ tử thi, ngài đều mời tất cả các sinh viên (cả Công giáo lẫn không Công giáo) sang nhà thờ Ngă Sáu (gần trường Y) dâng lễ cầu nguyện cho những người đă chết và hy sinh thân xác họ cho khoa học. Buổi chiều, cha lại mời một đại đức Phật giáo đến tụng niệm cho những vong linh ấy. Cách làm của vị linh mục đó, làm cho chàng Chung nhận ra thế giới này không chỉ là những ǵ có thể chạm đến được, mà c̣n cả một chiều sâu tâm linh, mà không dễ ǵ chạm đến. Những kiến thức của vị linh mục giáo sư thật uyên bác. Đă có lúc Chung muốn được làm linh mục để có kiến thức bao la như thầy giáo ḿnh mà thôi.

1975 biến cố lớn của đất nước xảy ra làm cho việc học bị đ́nh trệ, vài năm sau việc học mới được tái lập. Năm 1980, bác sĩ Chung bắt đầu hành nghề y, nhưng những nơi trong thành phố đă có quá đông bác sĩ, người ta không muốn nhận một bác sĩ mới ra trường. Bác sĩ Chung buộc ḷng học thêm chuyên khoa da liễu và để thực tập, bác sĩ Chung đến với Trung tâm bệnh phong Bến Sắn.
Bến Sắn là một trung tâm do các sơ Nữ tử Bác ái thánh Vinh Sơn lập từ trước giải phóng. Sau giải phóng, Nhà nước quản lư, nhưng vẫn mời các sơ cộng tác. Tại đây khi tiến hành một ca mỗ, bác sĩ Chung đă cố gắng hết sức, nhưng người bệnh vẫn cứ cằn nhằn. Bác sĩ Chung bực ḿnh và đă nặng lời với người bệnh. Lúc đó, một bà sơ Công giáo già có mặt ở đó nói ngay với bác sĩ Chung: "Bệnh nhân đau, bác sĩ không đau! Những chịu đựng của bác sĩ sao bằng gánh bệnh tật cả đời của họ được?" Từ đó, bác sĩ Chung thay đổi thái độ hẳn và cũng từ đó bác sĩ gần hơn với quư sơ.

Bác sĩ Chung nhận thấy cách chăm sóc của các sơ không khác ǵ ḿnh và đồng nghiệp về kỹ thuật, nhưng không hiểu tại sao lại dễ dàng làm cho bệnh nhân an lành, vui tươi? Rồi dần dần bác sĩ Chung cũng nhận ra. Họ hy sinh hoàn toàn phục vụ bệnh nhân như phục vụ chính Chúa họ thờ và toàn vô vị lợi. Họ có đổ v́ bệnh nhân cũng không lo lắng. Lúc đó bác sĩ Chung lại thấy h́nh ảnh thần tượng của ḿnh xuất hiện nơi các sơ. Sơ Maria Phạm Thị Ngọc Loan (thường được gọi là D́ hai), phó giám đốc là một bằng chứng. Ngay khi bà bị đại bệnh và hấp hối, bác sĩ Chung đến thăm, bà vẫn luôn nhắc bác sĩ về những việc cần làm cho bệnh nhân phong.
Đến lúc đó, 1993, bác sĩ Chung vẫn chưa theo đạo. Nhưng bác sĩ đă có ư định dấn thân phục vụ trọn đời như các sơ. Qua những giới thiệu đơn sơ của các sơ, bác sĩ bắt đầu học đạo và làm quen với linh đạo Hội ḍng Truyền giáo (Congregation Mission) thánh Vincent, để rồi sau đó quyết định xin đi tu. Khi gặp những vị hữu trách của Hội ḍng, bác sĩ bị từ chối v́ tuổi cao và nhất là chưa rửa tội.

Nhưng một cơ hội đă mở ra, khi cha bề trên Tổng Quyền hội ḍng sang Việt Nam kinh lược, sơ Camille Trương Ngọc Hạnh, bề trên giám tỉnh Ḍng Nữ tử Bác ái Vinh Sơn, đă thuyết phục và Cha Tổng Quyền đă chấp thuận nhận bác sĩ Chung vào Ḍng sau khi rửa tội.
Tháng 5 năm 1994, bác sĩ Augustino Nguyễn Viết Chung chịu phép thanh tẩy và đến tháng 9 cùng năm được nhận vào Nhà thử của Hội ḍng Truyền giáo Vincent de Paul. Hội ḍng Truyền giáo ngoài sứ mạng trực tiếp rao giảng Tin Mừng c̣n nhắm đến đào tạo linh mục, đă được thánh Vincent de Paul lập và được Ṭa thánh công nhận ngày 12.6.1633. Hội ḍng có mặt tại Việt Nam từ năm 1950. Hiện Hội ḍng hiện diện chính thức ở các địa phận Đàlạt, Xuân Lộc, Sàig̣n, Buôn Mê Thuột, Kontum.

Một chị Nữ tử Bác ái nói về tân linh mục: "Lúc đầu ai cũng cảm thấy việc phó tế Chung theo ơn gọi là khó, v́ tuổi đă cao nên không thể thích nghi nhanh với lối sống tu tŕ. Nhưng nhờ khiêm nhường và đơn sơ, mà thầy Chung đă nhanh chóng thích nghi được và trở nên người anh em thân thiết của Hội ḍng". Một vài thầy trẻ trong ḍng nhận xét: "Anh Chung lớn tuổi, nhưng chịu học lắm, tụi tôi phải cố gắng mới theo nổi anh."
C̣n bà cố tân chức khi được hỏi tại sao lại cho con đi theo đạo và đi tu ngay trong lúc cả gia đ́nh đang gặp khó khăn, nhất là cả nhà chưa ai có đạo? Bà cố Vũ Thị Chăn, 73 tuổi, mắt bị mờ trả lời: "Ngày ống đi lên bến sắn, tôi đă được ơn trên soi sáng cho biết thế nào ống cũng theo Công giáo. Là mẹ, tôi ước mong cho con hạnh phúc và có ích cho người khác, nên tôi và nhà tôi không cản trở."
Cuối lễ phong chức, Đức giám mục phụ tá đă thay mặt Giáo Hội Công Giáo cám ơn gia đ́nh đă dâng người con ưu tú nhất cho Chúa trong Giáo Hội. Một lần nữa, chúng ta lại thấy bàn tay của Thiên Chúa bao dung, đón nhận mọi của lễ là ḷng thành và khổ đau của con người, dù họ đă thuộc đàn chiên Giáo Hội của Người hay chưa.

NGUYỄN LÊ PHAN ANH


HỒI ÂM THƯ BẠN ĐỌC
Vừa qua ABBA nhận được email của bạn Lu Thuy Chinh muốn trao đổi về nội dung bài viết "Hăy Forward" của bạn Hoa Quỳnh đăng ở ABBA 117. ABBA đă chuyển thư của bạn cho Hoa Quỳnh và cũng đă nhận được hồi âm của bạn ấy trả lời những thắc mắc của bạn. Nay ABBA xin đăng toàn bộ nội dung hai lá thư của hai bạn đọc giả…
> > Subject: Lien lac voi Hoa Quynh
> > Kinh chao Abba, toi vua doc xong Abba so 117, toi co vai thac mac voi bai viet cua Hoa Quynh: Lam the nao de to chuc Make A Wish co the biet duoc co bao nhieu nguoi nhan duoc va forward thong diep viet ve co be Amy Bruce? Neu biet, xin Abba vui long thong tin cho toi, hoac co the cho toi dia chi mail cua Hoa Quynh de lien lac. Xin chan thanh cam on Abba.
> > Lu Thuy Chinh.
---------------------------------------------
Bạn Lu Thuy Chinh thân mến,
Xin lỗi v́ ḿnh không biết rơ tên bạn do đó chỉ ghi bằng tên không dấu. Ḿnh có nhận được email của bạn do ABBA chuyển. Ḿnh rất vui được biết bạn. Địa chỉ email của ḿnh đang có vấn đề nên không thể cho bạn được để chúng ta liên lạc trực tiếp với nhau. Thôi th́ chúng ta nhờ ABBA vậy, bạn nhé.
Về điều bạn thắc mắc, ḿnh e rằng ḿnh không thể giải đáp cho bạn. Nếu có dịp đọc lại, th́ bạn sẽ thấy đó chỉ là bài cảm nhận của ḿnh, ḿnh muốn chia sẻ với mọi người cái cảm giác của ḿnh khi nhận được một cái mail như vậy. Rơ ràng ḿnh cũng có rất nhiều nghi ngờ thắc mắc như bạn, nhưng cái chính ḿnh muốn đề cập ở đây chỉ là cái mà chúng ta cảm nhận được, có được qua chuyện đó mà thôi. C̣n thực hư ra sao, Tổ chức Make A Wish đó có thật hay không, câu chuyện về Amy Bruce có thật hay không, cách họ tổ chức và thu lượm kết quả như thế nào, th́ chẳng ai biết. Ḿnh nghĩ nếu ai đó có khả năng và thực sự muốn biết ngọn ngành, có thể hỏi theo địa chỉ ở cuối bức email gốc ban đầu đó.
Ḿnh xin được trích lại ở đây:
> > Elaine Kenyon
> > Faculty of Nursing, University of New Brunswick, Fredericton
> > Phone# 458-7620, email: ekenyon@unb.ca
Ḿnh rất tiếc đă không thể giúp ǵ cho bạn. Xin chào bạn.

HOA QUỲNH