CỬA HẸP


Một chàng trai nọ tìm thấy một cái kén bướm. Một hôm, anh thấy cái kén hé một lỗ nhỏ. Anh ta ngồi hàng giờ để nhìn chú bướm nhỏ cố thoát mình ra khỉ cái lỗ nhỏ xíu. Rồi anh ta thấy mọi việc đều không tiến triển gì thêm. Có lẽ chú bướm không thể cố hơn được nữa. Vì thế anh ta quyết định giúp chú bướm nhỏ. Anh ta lấy kéo rạch cho cái lỗ to thêm.

Chú bướm dễ dàng thoát ra khỏi cái kén. Nhưng thên hình nó sưng phồng lên, đôi cánh thì nhăn nhúm, còn chàng trai cứ ngồi quan sát cái kén với hy vọng một lúc nào đó, thân mình chú bướm sẽ xẹp lài và đôi cánh xoè rộng thêm đủ để nhất thân mình chú.

Kết quả chẳng có gì thay đổi cả! Sự thật là chú bướm sẽ phải bò loanh quanh suốt quãng đời còn lại với đôi cánh nhăn nhúm và thân mình sưng phồng. Nó chẳng bao giờ có thể bay được. Có một điều mà chàng trai nọ không hiểu: cái kén chật chội khiến chú bướm phải nỗ lực mới chui ra khỏi cái kén kia. Đó là quy luật tự nhiên, cần thiết tác động lên đôi cánh và cơ thể chú bướm, giúp cho chú có thể bay ngay khi thoát ra ngoài.

Vậy "hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong – còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống." (Mt 7,13-14)

SÓCCON ( Phỏng theo: Chiken Soup For The Soul )

 FORWARD! HÃY FORWARD!
Trong tuần qua, chắc hẳn nhiều người trong chúng ta đã nhận được một email như thế này từ bạn bè và lại gửi tiếp cho những người mình quen biết. Có người chỉ im lặng forward, có người nói thêm vài câu. Nhờ đó tôi cũng biết sơ sơ nội dung câu chuyện. Một cô bé (hay cậu bé?!) 7 tuổi bị bệnh ung thư cần phẫu thuật để giữ mạng sống, nhưng chi phí ca mổ vượt quá khả năng của gia đình cô. Tổ chức nọ nhận sẽ tài trợ cho cô 7 cent cho mỗi địa chỉ email forward nối tiếp trong danh sách.
Cái cảm giác của tôi khi mới nhận, chắc chắn cũng như phần lớn các bạn, là "Cái quái gì đây?" Tôi đã rất kiên nhẫn mở ngược lại tất cả các thư đã được forward trước đó để có được email gốc ban đầu:
Hi, my name is Amy Bruce. I am 7 years old, and I have severe lung cancer from second hand smoke. I also have also a large tumor in my brain, from repeated beatings. The doctors say I will die soon if this isn't fixed, and my family can't pay the bills.
The Make A Wish Foundation, has agreed to donate 7 cents for every name on this list. For those of you who send this along, I Thank you so much, but for those who don't send it, what goes around comes around. Have a Heart, please send this.
Please, if you are a kind person, send this on. PLEASE HIT FORWARD BUTTON "NOT REPLY BUTTON"... thank you!!!!
Elaine Kenyon
Faculty of Nursing, University of New Brunswick Fredericton
Phone# 458-7620, email: ekenyon@unb.ca
Khi bắt đầu quá trình lần giở các email, trong đầu tôi xen lẫn nhiều cảm giác nghi ngờ. Có thật không? Liệu đây có phải là một trò đùa của một kẻ rảnh rỗi nào đó? Kẻ đó có đang cười bỡn khoái trá không? Nhưng khi nhìn thấy những dòng địa chỉ dài dằng dặc nối tiếp nhau, tôi lại cảm nhận được một điều khác to lớn hơn, nó lấn át cả những nghi ngờ kia. Một cái gì đó thật đẹp, thật tuyệt lan tỏa, lan tỏa trên những dòng địa chỉ vô hồn. Bàn tay rê chuột đến nút Forward khô khốc ngày nào nhưng bỗng dưng hôm nay thấy ấm áp lạ. Chẳng cần lo lắng hay điều tra ngọn ngành rằng mình có đang mắc lừa một trò đùa của ai đó hay không. Mà cũng chẳng thèm nghĩ nữa. Chỉ một hành động forward của ta – tốn 1 phút, 200 đồng (chưa tới!), không một giọt mồ hôi, không một suy nghĩ thiệt hơn – cơ hội của một người anh em nào đó của ta đang nhích rộng ra một tí. Hay quá đi chứ! Không cần xét đến tính chân thật của câu chuyện, cũng chưa cần bàn đến hiệu quả, nó xa xăm quá, mông lung quá, chỉ cần xét đến hành động mọi người làm trong cái list email dài dằng dặc kia. Tình yêu, sao mà đẹp thế, lòng nhân ái ơi, sao đẹp quá. Kỳ diệu hơn nữa, tôi chắc chắn sẽ có nhiều bạn không đa nghi như tôi – mở ngược để "điều tra" – mà chỉ làm động tác forward. Phải chăng điều này nằm trong dụng ý của tổ chức tài trợ khi kêu gọi mọi người "Just Forward. Don’t Reply."?
Xin cảm ơn tất cả, và có thể là cảm ơn cả kẻ đùa cợt nếu có, đã cho tôi thấy được tình người vẫn còn đầy ắp trong thế giới mà dường như hận thù đang thắng thế này.
Một bạn nào đó đã viết những dòng chữ sau giữa những email được forward:
"What make u don't believe this mail????!! Do what u can... do not wonder too much... life's always beautiful... Agree with me?!!!!" (tạm dịch: Điều gì khiến bạn không tin email này? Hãy làm những gì bạn có thể… đừng thắc mắc nhiều làm chi… cuộc sống luôn rất đẹp… Đồng ý với tôi chứ?)
Vâng, cuộc sống luôn luôn đẹp, bạn ạ!

HOA QUỲNH


BÀI NGỮ PHÁP CHO SINH VIÊN
( LEÇON GRAMMAIRE POUR LES JEUNES... )
Hãy sống ở thể chủ động (voix passif – active voice), tránh xa thể thụ động. Nghĩ nhiều đến những gì mà bạn có khả năng làm được hơn là những gì có thể xảy đến cho bạn.
Hãy sống ở cách khách quan (indicative mood – mode indicatif). Hãy quan tâm đến thực tế cuộc sống đúng với những gì đang thật sự diễn ra, hơn là mong muốn chuyện đời sẽ xảy ra như bạn mơ ước.
Hãy sống ở thì hiện tại (temps présent – present tense), can đảm trực diện đối đầu với công việc ngày hôm nay. Không luyến tiếc quá khứ, cũng đừng lo lắng vớ vẫn đến tương lai.
Hãy sống ở ngôi thứ nhất (première personne – first person), nghiêm khắc tự kiểm điểm mình hơn là săm soi bươi móc những sai sót, lỗi lầm của thiên hạ.
Hãy sống ở số ít (singulier – singular), lắng nghe lời phê bình xuất phát từ lương tâm mình hơn là thích thú với những lời tán thưởng của đám đông.
Và nếu như phải chọn một động từ thì hãy chọn lấy động từ Yêu Thương (verbe Aimer – verb To Love).

QUANG UY sưu tầm.


TÂM TÌNH NGƯỜI TRẺ (Trích bài từ HOSANNA giới trẻ Sài gòn)
Lễ Truyền Tin (ngày 25 tháng 3)
Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: "Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà." (Lc 1,28)
Lời sứ thần chào làm Mẹ vô cùng bối rối và tự hỏi lời chào như vậy có ý nghĩa gì.
Giây phút của ngỡ ngàng và suy ngắm về tình yêu của Chúa dành cho Mẹ là khoảng khắc tuyệt vời giúp Mẹ mở rộng tâm hồn cho thánh ý Thiên Chúa và cất lời Xin Vâng.
Mẹ xin vâng trước hết vì Chúa là Đấng Toàn Năng, đối với Người, không có gì là không thể làm được; kế đến vì Mẹ là nữ tỳ của Thiên Chúa, là người đầy ơn phúc và có Chúa ở cùng.
Xin Mẹ giúp con biết Chúa và biết con để có thể xin vâng như Mẹ.
Đức Giêsu đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy." (Mt 18,22)
Một lần tôi vô tình nghe được mẩu đối thoại sau nơi tòa giải tội:
– Thưa cha, con đã bỏ xưng tội mấy chục năm nay, Vậy… Chúa có tha tội cho con không cha?
– Tha chứ, tha hết! Ngài luôn tha thứ tất cả.
Người phục nữ ấy bật khóc, cúi đầu lãnh ơn tha tội.
Tôi giật mình nhìn lại, bao nhiêu năm qua Giêsu đã tha thứ cho tôi không điều kiện. Với tâm hồn và thân xác tội lỗi hàng tháng tôi thản nhiên cúi đầu lãnh nhận ơn tha thứ. Sau đó tôi luôn nặng lòng giận hờn anh em vì những bất hòa nhỏ nhoi. Và hôm nay, tôi hiểu Giêsu muốn tôi làm gì.
Giêsu ơi! Cảm tạ Ngài vì cuộc đời con luôn được tha thứ. Xin cho con quảng đại hơn với anh em vì đã được Ngài thứ tha.