ĐÓN CHÚA HÀI NHI NHƯ MẸ MARIA Lễ Giáng Sinh không còn là một
lễ riêng của người Công Giáo đã từ rất lâu. Người ta dù không có đạo
vẫn nô nức đón lễ Giáng Sinh bằng rất nhiều cách. Trong các thánh đường, những buổi chia sẻ, tĩnh tâm tổ chức liên
tiếp, người ta nô nức kéo nhau đi dự… Tôi nhìn lại mình và tự hỏi,
liệu có bao nhiêu người cũng như tôi, đến dự theo đúng nghĩa của từ
"dự" chứ không phải đến để dọn lòng, sửa hang đá tâm hồn chờ đón
Chúa đến… |
Có lẽ không có ai hiểu rõ Chúa đang đến gần như thế nào bằng Mẹ Maria. Vậy mà Mẹ
không ồn ào, không tưng bừng theo kiểu của chúng ta bây giờ. Mẹ không cần đèn
sao tưng bừng, không cần chuông reo, nhạc tấu ồn ã, mà vẫn đón Hài Nhi cách long
trọng nhất, cách yêu kính nhất. Mẹ đã tấu nhạc bằng tâm hồn thờ kính yêu mến hết
lòng, đã rung chuông bằng niềm vui được chiêm ngắm Đấng Cứu Thế. Mẹ đã giăng đèn
sao bằng việc quỳ bên máng cỏ với tâm tình vui sướng. Và hẳn Mẹ cũng đã ôm Hài
Nhi vào lòng, hôn Hài Nhi bằng cái hôn và vòng tay của một người vừa là mẹ về
thể chất – vừa là Nữ Tỳ vâng phục về tâm hồn. Chính Mẹ đã trao món quà đầu tiên
cho Hài Nhi bằng chính trái tim tuyệt hảo của Mẹ. Và trong giây phút yêu thương,
cung kính, lặng ngắm bên máng cỏ đơn sơ… Mẹ Maria đã đón Chúa cách trọn hảo nhất…
Nói như thế không có nghĩa là chúng ta không thể đón Hài Nhi Giêsu bằng không
khí tưng bừng như chúng ta vẫn thường đón hàng năm. Nhưng ước sao trong cái tưng
bừng, náo nức của hàng triệu người trên thế giới… Mỗi người chúng ta có được một
khoảnh khắc quỳ bên máng cỏ lặng ngắm Hài Nhi như Mẹ Maria đã làm.
THẢO PHƯƠNG
LÁ THƯ CHO NGƯỜI BẠN THÂN
Đà Lạt, tháng 12-2002.
Bạn thân thương của mình, hôm qua mình nhận được mail của bạn báo rằng Noel này
bạn không về… nên mình vội viết thư này về cho bạn.
Vậy là tháng 12 đã trôi qua gần hết. Trong cái lạnh của mùa đông, không khí ấm
áp của lễ Giáng Sinh đã đến thật gần. Hôm qua, bạn kể cho mình nghe về không khí
Noel của thành phố nơi bạn ở, những xóm đạo đã giăng đèn, cắm sao khắp nơi.
Những ngôi thánh đường được trang hoàng lộng lẫy, người ta bày bán những đồ
trang trí Noel ngay trên con phố bạn ở, người ta dựng hang đá khắp nơi… Tất cả
thật là ồn ào và nô nức phải khôn g bạn. Và chính bạn cũng đang góp phần tham
gia vào cái không khí ấy… Nhưng bạn đã quên mất một điều quan trọng rằng đó chỉ
là sự chuẩn bị bề ngoài…
Bạn than với mình rằng công việc và mọi thứ đang cuốn bạn đi. Bạn phải lên giảng
đường, đi dạy kèm, đi học thêm, đi bán thiệp Giáng Sinh, đi làm hang đá thuê, đi
chào hàng Noel… Và bạn thậm chí không có chút thời gian nào để tham dự bất kì
buổi tĩnh tâm cho giới trẻ ở các giáo xứ nơi bạn đang ở, dù chỉ là một tiếng
đồng hồ. Bạn thả mình trôi theo dòng chảy của kinh tế thị trường, và nô nức
chuẩn bị hang đá để đón Chúa đến, bạn trang sức cho hang đá của bạn thật rực rỡ
mà quên mất rằng, mình chưa "dọn đường" cho Hài Nhi Giêsu đến với hang đá của
tâm hồn bạn. Bạn hối hả lo toan đủ thứ mà quên dành mỗi ngày một chút thời gian
để cầu nguyện, sửa mình, tĩnh tâm, gột rửa "hang đá lòng bạn" cho Hài Nhi Giêsu
ngự vào… Bạn quên mất rằng nếu lòng bạn không sẵn sàng chờ đón Chúa thì cái hang
đá rực rỡ do tay bạn tạo ra kia chỉ là một hang đá lạnh lẽo, vô cảm. Và bạn nỡ
để Hài Nhi Giêsu nằm trong hang đá lạnh lẽo của tâm hồn bạn hay sao?
Hãy tưởng tượng bạn đang có mặt vào thời điểm Chúa Giêsu chuẩn bị chào đời… Bạn
đón tiếp Ngài thật long trọng, đầy lòng sốt mến… Nhưng còn Mẹ Maria và Thánh
Giuse… Bạn đã chuẩn bị tâm tình thương mến để đón Mẹ Maria và Thánh Giuse chưa?…
Một hang đá sẽ chẳng bao giờ trọn vẹn nếu thiếu Mẹ Maria và Thánh Giuse. Và nếu
bạn không đón họ… nghĩa là bạn bắt Hài Nhi Giêsu phải chịu cảnh "không gia đình"
rồi đấy nhé, bạn thân thương.
Hãy dành một chút thời gian của bạn nhìn ngắm Thánh Gia và nghĩ về gia đình bạn.
Hãy nghĩ đến cha mẹ bạn – những người đã hy sinh cho bạn tất cả, để bạn có được
ngày hôm nay.
Hãy nhìn chị Thanh – một thiện nguyện viên rất tích cực, luôn dành thời gian để
chăm sóc các bệnh nhân bị bỏ rơi, người già neo đơn, trẻ mồ côi – khóc khi kể về
cuộc đời mồ côi của chị. Chị khóc khi nhìn gia đình người ta quây quần bên nhau.
Chị khóc khi kể về cái lần chị tự tử trong lúc cô đơn tuyệt vọng và được cứu để
đổi đời, sống vì mọi người.
Hãy nhìn những bệnh nhân AIDS ở Mai Hòa khao khát được về với gia đình nhưng
không được chấp nhận, hoặc không còn cha mẹ để về.
Hãy nhìn những em bé lề đường chưa một lần được gọi tiếng mẹ, cha với câu hỏi
muôn đời day dứt "Cha ơi, cha là ai? Mẹ ơi, mẹ là ai?…" Hãy nhìn một cô gái khóc
nức nở trong một cuộc chuyện trò về thời thơ ấu cùng bạn bè, vì cô chưa bao giờ
được cha mẹ đánh đòn, và cha mẹ cô đã không còn nữa…
Hãy nghĩ đến những em bé mà cha mẹ chúng đã mất trong vụ hỏa họan ITC, trong
những trận lũ lụt khủng khiếp ở Miền Trung, Miền Bắc… Và hãy yêu quý cha mẹ bạn
nhiều hơn nữa. Cha mẹ chúng ta là một trong những món quà quý giá nhất mà Thiên
Chúa đã tặng ban cho chúng ta.
Và giả như một mai mẹ bạn không còn… Hãy như Thánh Nữ Catherina Laboure để nhận
Mẹ Maria làm Mẹ. Và nếu khi cha bạn mất đi, hãy cảm tạ Thiên Chúa Cha vì Ngài
mãi mãi là Cha chúng ta.
Mùa đông quê mình đã về trong sắc vàng rực rỡ của hoa dã quỳ trên thung lũng
trước nhà… Và mùa An Vui đã về trong nô nức của bao người mừng đón Hài Nhi Giêsu.
Mình tin rằng bạn đang chuẩn bị một hang đá đẹp nhất, ấm áp nhất để đón Hài Nhi
Giêsu bằng tất cả trái tim. Và dù năm nay bạn ở xa, bạn vẫn luôn là một cây nến
hồng trong những ngọn nến thắp sáng gia đình bạn. Như trong bài hát "Ba Ngọn Nến
Lung Linh" của Ngọc Lễ mà chúng ta vẫn thích nhé… God Bless You!!!
Bạn thân của bạn.
DÃ QUỲ
ĐI VỀ ĐÂU ? ( của tác giả NGUYỄN ĐỨC QUỲNH – Úc Châu )
Bài số 7 : Bạn thân yêu,
Tôi cũng như bạn. Đời tôi là một chuyến đi. Đi tìm câu trả lời cho câu hỏi cuộc
đời: Đi Về Đâu?
Tôi chọn cho đời tôi câu trả lời thế nào? Đi Về Đâu?
Hay tôi còn đang mù mờ lạc lối trong hư vô? Đi Về Đâu?
Câu trả lời chính xác và đúng đắn: Tôi đang đi với Đấng Toàn Năng và Vô Biên về
cõi hằng sống của một khung trời hạnh phúc viên mãn. Xác định cho tôi một hướng
đi. Xác định cho tôi một cuộc đời. Xác định cho tôi câu trả lời đúng đắn. Câu
trả lời đúng đắn đó sẽ mang lại cho tôi niềm vui và bình an.
Nếu có gian khổ trong cuộc sống, tôi chấp nhận. Vì tôi tin rằng, Thiên Chúa luôn
luôn yêu thương tôi, đồng hành với tôi trong mọi giây phút cuộc đời. Bởi vì đời
tôi đang đi về cõi vô biên.
Tôi chuẩn bị cho tôi những hành trang trong cuộc sống trên hành trình về vô biên
ấy.
Chuẩn bị bằng khám phá ra Thiên Chúa là người Cha yêu thuơng nhân ái bên cuộc
đời, để một đời tôi yêu thương và gắn bó.
Chuẩn bị bằng một cuộc sống tốt đẹp khi sống với tha nhân bằng bằng bác ái và
giúp đỡ yêu thương.
Thực hiện được những chuyện đó, tôi đã trả lời được câu hỏi Đi Về Đâu? trong
hành trình chuyến đi cuộc đời.
Lạy Chúa, người Cha của yêu thương. Con biết con cần Chúa. Con biết con cần Chúa
đồng hành bên con. Những lúc con vui, những khi con buồn, đời khi sóng gió lênh
đênh, hoặc những thành công hạnh phúc. Con biết con cần Chúa, Đấng Vô Biên của
cuộc đời mà con đang đi tới.
Con đang đi về cõi vô biên. Con đang chuẩn bị những hành trang cuộc sống trong
chuyến đi cuộc đời. Con cần Chúa, và xin Chúa ở bên con mãi mãi.