CHƯƠNG IV
ĐÔI TÁM ĐÔI MƯƠI NHỰA SỐNG TRÀO DÂNG
GIAO ĐỘNG CƠ THỂ
Sôi sục nhưa sống
Tuổi bạc bẽo
Tṛ cơi thể dục và thể thao
CUỘC CHIẾN ĐẤU CHO ĐỨC TRONG SẠCH
1. Những triệu chứng khai mào
2. "Ra tay buồm lái giữa cuồng phong"
3. Những thảm kịch thầm kín
Hoa xuân đă nở trong ḷng và trong
trí tưởng tượng của em rồi. Khí xuân cũng đă thấm vào các cơ năng thânxác của em,
với biết bao nhiêu là duyên dáng và vô duyên, bao nhiêu là hứa hẹn và hiểm nguy.
Đồng thời với sự chớm nở của con tim và trí tưởng tượng ở trong cơ thể của người
trẻ đôi tám lại c̣n xuất phát thêm một biến đổi cơ thể tuy ngấm ngầm mà sâu đậm,
biểu hiện ra ngoài bằng một sức sống cơ thể dồi dào và những thổn thức càng ngày
rạo rực thêm của bản năng t́nh dục.
Sau đây chúng ta sẽ xét đến hai hiện tượng mới này và sẽ nhấn mạnh vào hai
phương diện của chúng ta là kế hoạch và mục đích thiên nhiên và các hiểm nguy có
thể xảy đến.
Sôi sục nhựa sống
Hè năm 89 có một học sinh 16 tuổi đă
viết thư và tả cho tôi nghe các cuộc giải trí của Cậu trong mấy tháng nghỉ hè. "Thưa
Thầy, Hè này em sung sướng cách lạ: mỗi ngày em phải cuốc bộ đến long cả đầu gối
mà vẫn cảm thấy sung sướng."
Ta cảm thấy cậu ấy như một đầu máy xe lửa dưới áp lực của hơi nước, hoặc như một
nồi nước sôi đậy kín sắp nổ tung ra. Đó là nhựa sống trào lên và sôi sục trong
cơ thể cô cậy 16 xuân xanh. Họ thấy ngứa ngáy cùng cả thân thể. Họ có nhu cầu
phóng ra ngoài sân, ngoài vườn như một hỏa tiễn để mà chạy mà nhảy, mà hô mà la
lên cho phỉ dạ, nhất là sau khi đă phải ngỗi cả giờ nghe giảng bài trong lớp học.
Nhưng rồi cũng có lúc cậu bị trầm uất, lừ đừ, như mất xương sống. Đi qua cái ghế
nào cũng muốn ngă lưng ḿnh xuống. Chân tay dài tḥng, lớn lên như thổi, "như vô
dụng, như thừa thăi, làm em lúng túng, chân tay ḿnh không biết để vào đâu, vụng
về hết sức, đụng ǵ cũng đổ vỡ loảng choảng, làm em mắc cở quá xá" (Cô Ngọc, 18
tuổi). Hăy xem cậu ngồi ăn điểm tâm kia: Cậu ngồi sát mé ghế, đầu hất ra đằng
sau như người sắp sửa ngủ một giấc ngon; hai ống chân cậu kéo dài dưới gầm bàn
thấu qua đến bên kia, một chân xỏ ngay lên cái lưng ghế đối diện, tay trái cậu
đút vào túi áo quần, c̣n tay phải th́ múa máy gắp đồ ăn, tuy cùi chơ vẫn đặt
trên bàn, giống như cái cổ của một con hạc đang mổ đồ ăn.
Tôi c̣n quen nhiều cậu khác mỗi buổi sáng khi thức dậy thường bị mệt mỏi đến nỗi
đứng dậy không nổi, cậu phải ngồi bẹp trênsàn nhà để rửa mặt, đánh răng trên
thau nước. Em thấy chưa, ngay cả đời sống thân thể của em cũng có lúc thăng trầm,
mạnh yếu. Cho nên em thấy cần phải đặt ra những vấn đề tự chủ lấy ḿnh, cai trị
lấy cái bản thân và giữ thế quân b́nh giữa các phần tử với nhau.
<nội dung>
Bao nhiêu sinh lực dồi dào ấy đ̣i phải
được xử dụng, và thường được giải tỏa bằng nhiều cách kỳ dị, như những cuộc chơi
đùa, trêu ghẹo kẻ khác, móc chân người đi trước ḿnh, hoặc bát nạt kẻ các em bé
v. v. Có những tṛ chơi ác ôn, ngang tàng không chịu được như phá hoại vườn tược,
đánh giết thú vật. Cửa mở không ra th́ đập phá tan tành, thấy hàng rào th́ phải
bẻ gẫy, tahư cửa kính nào cũng phải lượm đá chọi cho vỡ tan mới được thỏa chí.
Khi tôi c̣n ở bậc trung học, tôi thấy mt chị bạn lấy búa đập tan cái đồng hồ đeo
tay của chị chỉ v́ sửa chữa măi mà nó khôngchịu chạy. Tôi bảo tại sao không cho
thợ đồng hồ sửa lại cho có hơn không. Chị trả lời: "Thôi th́ cứ đập cho sướng
cái đă."
Hồi đó, tôi biết ba cậu học sinh khác, 14 tuổi và 15 tuổi, học trường La San ở
phố Lư Thường Kiệt Hà Nội, mỗi chiều đi học về đều móc cặp lấy súng cao su ra
thi nhau bắn một loạt vào những khung cửa kính của một ông Tây đen ở góc đường.
Nhà ông có hai cửa, mỗi cửa 6 miếng kính. Ba cậu tinh nghịch ki đă đặt chương
tŕnh phá vỡ lần lượt mỗi ngày một miếng kính. Nhưng đến miếng thứ ba th́ bị ông
Tây đen bắt bẫy tóm cổ cả ba. "Nhất quỉ nh́ ma thứ ba học tṛ có khác." Lôi vào
nhà ông đánh cho một trận, rồi giao cho cảnh sát.
Cái tuổi nghịch như điên mà cũng ham học như điên nữa: dễ thương ghê!
Nhưng cũng may thay những cơn điên ấy không lâu bền. Tôi 17, 18 tuổi th́ họ biết
điều hơn, mặc dù có người vẫn kéo dài cái phá hoại tính của họ đến 25 tuổi mới
hết.
<nội dung>
Có những phương tiện để giúp người trẻ
ứng dụng và giải tỏa sinh lực dồi dào của họ
Một cách đắc lực và lành mạnh như các tṛ chơi, thể dục và thể thao.
Từ 25 năm nay người ta đă đặt ra nhiều thứ tṛ chơi thích thú và hữu ích, nhất
là những tṛ chơi ngoài trời và những tṛ chơi tập thể, với dụng ư tập luyện cho
giới trẻ tính cương kiên, mềm dẻo, lanh lẹ cũng như tinh thần hợp tác và thượng
vơ.
C̣n môn thể dục th́ ít thành công hơn, mặc dù một số thanh niên thiếu nữ mỗi
sáng thức dậy thường dành mười lăm phút tập dượt cho thân thể mềm dẻo, tráng
kiện. Môn nầ đ̣i hỏi sự bền chí, nhưng rất lợi cho sức khỏe, cho thế quân b́nh
cơ thể và cho ư chí được thêm hùng cường.
Môn thể thao vẫn là sở trường của giới trẻ: bơi lội, chèo ghe, đá bóng, bóng rổ,
vũ cầu, xe đạp, và nhất là đi bộ. Quả thật đi bộ và bơi lội là hai môn tốt nhất
cho sức khỏe thân thể.
Giới trẻ hâm mộ thể thao để thỏa măn nhu cầu giải tỏa các sinh lực của bắp thịt
và của gân cốt, nhu cầu được tự do vùng vẫy, và nhu cầu khẳng định nhân cách của
ḿnh.
Thể thao giúp ta bá chủ lấy các phẩm tính xúc cảm của ta, dẹp tính hay thịnh nộ,
thắng tính cộc cằn, chế ngự lấy các tước đoạt, ḱm hăm bản năng thù oán, và c̣n
dạy ta biết khiêm tốn khi thắng thế, can đảm khi thất bại, tin tưởng vào tương
lai.
Nhưng no rất tai hại khi ta đam mê mù quáng, muốn đạt cho được những thành tích
vượt quá sức ḿnh, để biểu dương lực lượng và tài giỏi của ḿnh hiếu thắng v́
háo danh, kiêu căng, oán ghét địch thù, bè nhóm hẹp ḥi nhỏ nhen, khinh dể những
ai không thuộc bè ḿnh, v.v…
Thật rất khó khỏi bị trào lưu và thời gian lôi cuốn, v́ tuổi 17, 18 hay coi thể
thao như là việc trọng đại nhất của cuộc sống. Họ hay quên rằng ở đời c̣n có
nhiều cách tiêu khiển khác nữa: như đọc sách, âm nhạc, thăm viện bảo tành, du
lịch, v.v.. là những thú vui phong phú và quí giá bậc nhất.
Hảy chọn bạn mà chơi. Đừng để ḿnh bị lội cuốn bởi những quán quân thể thao chỉ
biết có bắp thịt mà coi rẻ mọi giá trị trí thức và luân lư khác.
<nội dung>
CUỘC CHIẾN ĐẤU CHO ĐỨC TRONG SẠCH
1. Những triệu chứng khai mào
Trẻ nhỏ thường chưa biết lạc thú xác
thịt là ǵ. Trừ ra những đứa đă bị trác táng trụy lạc do những bạn bè xấu nết,
trẻ nhỏ thường chưa bị bản năng dục tính kích thích. Chúng trong sạch một cách
tự nhiện, đơn sơ và dễ dàng.
Nhưng đến tuổi thanh xuân th́ khác. Từ 13 tuổi trở đi (hoặc sớm hoặc muộn hơn)
chúng ta bắt đầu cảm thấy những tiếng gọi mờ ám trào lên, và những thèm muốn mới
lạ gào thét từ vực sâu của bản thân chúng.
Nhất là những em đă có một thời thơ ấu rất trong trắng, nay chúng hay bị giằng
co bởi những cảm giác mới và những quyến rũ mới mà lương tâm chúng cho là bất
chính.
Em đừng lo. Chúng ta phải cẩn thận đă đành, nhưng chớ ngạc nhiên sửng sốt, cũng
đừng xấu hổ. Đây là một định luật của thiên nhiên đă hoạch định cho những hạt
giống người đặt sẳn trong cơ thể được khởi sự chín, để rồi truyền thông sự sống
lây trên trái đất này.
Em đừng ngạc nhiên khi thấy các bộ phận sinh dục tự nhiên phát triển và phát
tiết trong em lúc ngủ ban đêm, v́ đó cũng là một hiện tượng tự nhiên của sinh lư
người trẻ. Đừng tưởng đó là bệnh hoạn mà chỉ là dấu hiệu chứng tỏ em vẫn được
khỏe khoắn và lớn lên b́nh thường, giống như nhựa cây mùa xuân trào lên dào dạt
lắm khi làm nứt rạn cả vỏ cây để vọt ra ngoài. Trừ ra khi nào sự bài tiết ấy xảy
ra quá nhiều đến 3, 4 lần mỗi tuần v́ yếu thần kinh, trường hợp này em nên đi
bác sĩ để được trị liệu.
Lắm khi hiện tượng sinh lư ấy đi đôi với những mơ mộng ảo tưởng nhục dục.
Vẫn không sao đâu. Em cứ b́nh tĩnh v́ đó là ngoài ư muốn của em.
<nội dung>
2. "Ra tay buồm lái giữa cuồng phong"
Em cũng chớ ngạc nhiên khi gặp những cơn thử thách và các chước cám dỗ. V́ đă đến giờ kịch liệt chiến đấu cho sự trong sạch của em. Đức tính này là kư hiệu của cam đảm, hùng cường và chí khí cương quyết. Đây là số phận của hết mọi người ở đời này. Chớ lầm tưởng chỉ có một ḿnh em mới gặp phải những khó khăn ấy mà thôi. Thú nhận ta bị cám dỗ tức là thú nhận là một người vậy. Phàn nàn làm chi vô ích. Đây là những dịp tốt cho ta điêu luyện ư chí, chế ngự lấy các bản năng và các giác quan của ḿnh. Đây cũng là dịp cho ta biết ở khiêm nhường. Không ǵ cao cả bằng một người chiến đấu: "Rien n’est plus grand qu’un homme qui combat". (Francois). Cần nhất là đừng khi nào nản chí. Dầu có bị thất bại đến đâu ta cũng vẫn c̣n khả năng giải thoát, bá chủ lấy hồn và xác ḿnh, để đứng về phía những kẻ chiến thắng. Em chớ quên đời người là một cuộc đấu tranh triền miên: "La vie est un combat continuel!".
<nội dung>
Các băn khoăn nhục dục tiên khởi nơi
người trẻ hay kích thích tính hiếu kỳ về các vấn đề dục t́nh. Sự hiếu kỳ ấy
không phải là tội lỗi, nhưng cũng phải biết cách thỏa mănh cho đúng. Tốt nhất là
nên đi hỏi ba má hoặc thầy cô. Nếu họ không giúp được th́ phải t́m đến một vị cố
vấn giàu kinh nghiệm và dễ thông cảm.
Có người thanh niên, v́ bị người lớn hất hủi khinh khi, nên đă rút lui về ḿnh,
tự t́m giải pháp trong các sách báo, tự điển, phim ảnh, hoặc nơi các bạn bè xấu
nết.
Lại có người muốn biết rơ kinh nghiệm thế nào nên đă liều lĩnh nếm thử mùi đời
cho biết. Từ đó tâm hồn họ bị ray rứt, ḷng họ u ám cả một góc trời hỗn loạn,
đau khổ và đóng kín.
Đây là lúc phải chạy đến cầu cứu nơi linh hướng , nếu không th́ sẽ sinh bệnh trí
hoặc thác loạn thần kinh, có thể điên cuồng. Bề ngoài họ vẫn đi lại, học , chơi
như thường. Nhưng bề trong họ rất rối loạn, băn khoăn và bị nhục dục ám ảnh. Có
khi họ buông thả. Họ sa ngă, rồi chỗi dậy. Họ cảm thấy bất măn, đắng cay ê chề.
Nhưng rồi lại bị cám dỗ nữa làm họ sa lầy luôn.
Này em, nếu rủi đó là trường hợp của em th́ em chớ ngă ḷng. Hăy thành thật hối
tiếc, đồng thời hăy can đảm đứng dậy chiến đấu để t́m lại được sự an lạc của tâm
hồn.
<nội dung>
Đó là những câu chuyện vô cùng buồn
thảm của những thanh niên thiếu nữ không những đă sa đọa mà lại c̣n t́m cách rủ
rê trác táng trụy lạc kẻ khác nữa. Có lẽ từ nhỏ họ đă bị kẻ xấu lôi cuốn vào bụi
đời. Họ tục tằn bê tha trong lời nói, cử động, và họ c̣n khoe khoang các "thành
tích" dâm ô của họ, để lên mặt ta đây "chịu chơi", thông thạo "mùi đời". Rồi họ
lôi cuốn kẻ khác vào đường trụy lạc bằng những sách báo, phim ảnh dâm ô, những
tửu quán, hộp đêm, nhà chứa..
Đấy là những cô câu mới 20 tuổi đầu mà đă uống cạn ly rượu của lạc thú, xuống
dốc hết mọi bậc thang của sa đọa và chồng chất trong hồn xác họ bao nhiêu là đồi
bại và tuyệt vọng.
Bởi vậy dè dặt trong sự giao du với bạn bè cũng là một h́nh thức tranh đấu cho
sự trong sạch để thể hiện được phẩm cách thanh cao của một người biết quí trọng
ḿnh, quí trọng thân xác và tâm hồn ḿnh trước thời kết hôn.
<nội dung>