Ngụ Ngôn “Con Chó Sói và Con Cừu”
trích dịch theo văn xuôi từ
“Le Loup et l’Agneau”, Les Fables de La Fontaine

-:-

Lư lẽ của kẻ mạnh hơn luôn luôn là lư lẽ tốt nhất: chúng ta sẽ chứng minh điều đó trong chốc lát.
Một cừu con đang giải khát tại một suối nước trong.
Một chó sói đói mồi luẩn quẩn đi ngang qua.
Chó sói cả giận nói:
- Sao mày cả gan làm vẩn đục nước của ta? Mày sẽ bị ta phạt nặng...
Cừu non khiêm tốn đáp lời:
- Xin ngài đừng nổi giận; nhưng mong ngài nh́n kỹ lại: tôi uống nước suối,
cách xa ngài hơn 20 bước ở phía dưới của ngài,
và như thế, không thể nào mà tôi làm vẩn đục nước uống của ngài được.
Chó sói độc dữ lên tiếng:
- Chính mày làm vẩn đục nước uống của ta! Và ta cũng biết là năm ngoái mày nói xấu ta.
Cừu non b́nh tĩnh trả lời:
- Làm sao được, v́ tôi chưa sinh ra. Hiện nay tôi c̣n bú sữa mẹ mà!
- Nếu không phải mày th́ đích thị là anh mày!
- Tôi không có anh!
- Như thế th́ một trong gia tộc mày! Ta biết gia tộc mày thù ghét ta. Ta phải trả thù.

Chó sói cắn chết và ăn cừu non. Không một lời biện minh và xét xử nào khác.

Bàn giao hay giao hiến/dâng hiến ?

Sau khoá hè bổ túc thành công quá tốt đẹp, ông chánh sở giáo dục thành phố Hồ Chí Minh trấn an ban lănh đạo các ḍng tu và địa phận: “Ngoài Bắc, năm 1945, có rất ít trường tư thục, mà cũng phải hơn hai (2) năm sau mới ổn định và xă-hội-hoá các trường học. Ở đây, có quá nhiều trường tư thục, hầu hết là tư thục công giáo, th́ cũng phải mất ít nhất 10 năm. Vậy xin quí vị cứ an tâm điều hành trường sở như thường, các giáo viên chỉ cần ghi danh khoá học tập chính trị để đả thông tư duy cách mạng về việc giáo dục theo xă hội xă-hội-chủ-nghĩa và tiếp tục dạy dỗ các cháu, cho đến khi có chính sách mới.”

“Chính sách mới” khỏi cần đợi lâu. Vào cuối tháng 10 năm 1975, người ta tung tin đồn rằng tuyệt đại đa số phụ huynh cùng học sinh sẽ biểu t́nh yêu cầu nhà nước trưng dụng các trường tư, nhất là các cơ sở cũ thuộc nhóm tư thục công giáo để trường học trở thành danh chánh ngôn thuận là trường học của xă hội xă-hội-chủ-nghĩa. Mặc dầu đă chuẩn bị tinh thần để đón nhận “tin đồn”, ban lănh đạo các ḍng tu có những cơ sở nguyên là trường học từ trước năm 1975 không khỏi ưu tư lo nghĩ.

Hội giáo chức công giáo miền Nam - mà linh mục Hoà được giáo phận Saigon chỉ định làm trưởng hội, hội họp bàn thảo liên miên. Linh mục Hoà ngỏ ư và đề nghị: “Chúng ta nên đi bước đầu: ‘dâng hiến’ các trường sở cho nhà nước dùng vào việc giáo dục và đào tạo”.

Phản ứng đầu tiên của ban lănh đạo các ḍng tu và địa phận là “cái ǵ? dâng hiến?” - Thuật chơi chữ của chế độ, ai mà không biết!

Bàn đi tính lại, tất cả đều khẳng định : “sẵn sàng giao quyền xử dụng các trường sở cho nhà nước quản lư”. Nhưng linh mục Hoà nói:

- Xin quí vị biết cho rằng tuy chúng ta “làm chủ” nhưng nhà nước “quản lư”, nghĩa là chúng ta không đứng hàng ngang với nhà nước được! Không đứng hàng ngang th́ làm ǵ có chuyện “bàn giao” hay “giao quyền”? Chỉ có việc “dâng hiến hay giao hiến”